Thang Viên cũng đã học xong, thấy Lượng Tử đến đây, cô bé nhiệt tình đi tìm que gỗ đến: "Chị cũng dạy em, chị viết chữ còn đẹp hơn anh trai viết."
Lâm Lượng chỉ muốn đến chơi đùa: "..."
"Không, không được! Em vẫn nên đi về thì hơn..."
Lâm Lượng vung chân nhỏ lên chạy về nhà mình, cậu bé quyết định buổi chiều sẽ đến tìm anh họ và chị họ chơi sau.
Buổi chiều Lâm Lượng lại đến, không khéo là Đoàn Tử và Thang Viên lại đang ôn tập, còn đặt câu hỏi kiểm tra nhau.
Lâm Lượng bị dọa sợ phải nhanh chóng chạy về nhà.
Chu Hồng Anh thấy cậu bé vừa mới chạy ra rồi chạy về thì thắc mắc, hỏi: "Lượng Tử, không phải nói đi tìm Đoàn Tử và Thang Viên chơi sao? Sao lại chạy về rồi?"
Lượng Tử thuận miệng nói: "Họ bận học chữ nên con..."
Chu Hồng Anh nghe xong thì vô cùng bất ngờ. Thế mà Đoàn Tử và Thang Viên đã bắt đầu học chữ rồi?
Cúi đầu nhìn con trai nhà mình chỉ nhỏ hơn hai anh em sinh đôi bên kia có mấy tháng. Lúc này Chu Hồng Anh đặt giỏ thức ăn xuống, xách con trai mình đến tam phòng: "Học với anh trai và chị gái một lúc đi! Chạng vạng tối mới được về nhà!"
Lâm Lượng: "..." Cuối cùng vẫn không thoát khỏi học chữ.
Đầu tháng chín vừa thoáng qua, người nhà họ Khương đã tự mình đưa Khương Mỹ Ni trở lại.
Lúc này người nhà họ Khương xem như có thành ý, họ mang đến không ít thứ, trước tiên đến phòng cũ bên kia để nói lời xin lỗi với trưởng bối trước,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-cam-nham-kich-ban-nu-phu-lam-giau/3945670/chuong-367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.