Ngày bình thường Khương Mỹ Ni ghét nhất chính là nhìn thấy con gái mình và Lâm lục muội thân thiết với nhau, lúc này nhìn thấy Lâm Yến khóc vì Lâm lục muội thì trong lòng càng khó chịu.
Triệu Uyển Thanh thấy không có Lâm tam ở đây nên kéo Lâm Yến lại gần mình, trừng mắt nhìn Khương Mỹ Ni: "Lộn xộn cái gì? Ngày vui mà chửi mắng cái gì?"
Khương Mỹ Ni biết uy lực của chị dâu cả nên không dám đối đầu với cô, đành phải thu hồi dáng vẻ kiêu ngạo.
Mà Lâm Yến được Triệu Uyển Thanh kéo về bên này giống như chim non được về tổ, cô bé ngoan ngoãn núp trong cánh tay của Triệu Uyển Thanh.
Triệu Uyển Thanh nhìn dáng vẻ tội nghiệp của cô bé, cô chỉ biết đưa tay xoa đầu, an ủi Lâm Yến.
Lâm lục muội gả cho người trong thành nên cũng xem là nở mày nở mặt, trong bữa tiệc cưới, bác dâu hai càng vô cùng đắc ý, vẻ mặt bà giống như gà chọi mới vừa thắng trận, bà khoe khoang con rể mình khắp nơi.
Triệu Uyển Thanh ngồi một bên, lạnh lùng nhìn, cô chỉ cảm thấy chỉ cần bác dâu hai còn ở nhị phòng, cuộc sống của nhị phòng sẽ càng ngày càng tệ mà thôi...
Lâm lục muội xuất giá chưa được mấy ngày thì bên này không gian của Triệu Uyển Thanh cũng thăng cấp.
Lần này chật vật lắm mới lên đến cấp mười sáu mà cũng không được mở thêm khu vực mới gì.
Mấy năm nay Triệu Uyển Thanh chỉ tăng lên mấy cấp, cô đã không còn quá nhiều mong chờ vào khu vực công năng mới được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-cam-nham-kich-ban-nu-phu-lam-giau/3945642/chuong-339.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.