Thế là ngay buổi sáng ngày hôm đó, số kẹo mút vừa được đưa đến chợ đen đã được bán hết trong chốc lát, mà mỗi một người khách đều mua ba bó, ba bó một lần, không có ai mua một bó cả.
Triệu Uyển Thanh đếm số tiền kiếm được từ kẹo mút, trong lòng không khỏi tự nhủ, lợi nhuận từ món kẹo này thật sự rất cao.
Một cân đường trắng cộng thêm nước và nước quýt có thể làm ra ba mươi que kẹo, cứ năm que một bó thì được sáu bó, có thể bán được sáu đồng.
Mà một cân đường mua ở cung tiêu xã cũng mới bảy hào năm thêm phiếu, mua ở chợ đen là một đồng năm. Trừ thêm tiền quýt, que gỗ, giấy dầu và những chi phí lặt vặt khác, lợi nhuận của kẹo mút này hoàn toàn có thể vượt qua năm mươi phần trăm.
Lợi nhuận này còn cao hơn lợi nhuận của bánh ngọt trước đó.
Kết toán tiền công hôm nay cho Triệu Nhị xong, Triệu Uyển Thanh kết toán tiền làm bánh kẹo của chị cả Triệu và tiền làm que gỗ của Cha Triệu và Triệu Đại, lúc này mới để họ quay về nhà.
Triệu Nhị và chị cả Triệu cất tiền vào túi, đi về nhà mình, lúc về đến nhà, trên mặt họ tràn ngập nụ cười.
Đợi trở về gửi lại tiền công làm que gỗ cho Cha Triệu và Triệu Đại, Cha Triệu có ý không muốn nhận.
"Cũng chỉ làm một ít que gỗ mà thôi, cầm tiền cái gì?"
Con ngươi của Triệu Nhị đảo tròn một vòng, cậu ta nhét thẳng tiền vào n.g.ự.c Triệu Đại: "Vậy anh cả nhận đi!"
Nhét tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-cam-nham-kich-ban-nu-phu-lam-giau/3945575/chuong-272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.