Trên đường trở về, Tô Thắng Nam nói chuyện với Triệu Nhị, trong đó có chín phần mười câu chuyện đều là về Triệu Uyển Thanh...
"Chị hai thật tài giỏi..."
"Chị hai làm điểm tâm thật ngon..."
"Chị hai còn tự học? Thật là chăm chỉ..."...
Triệu Nhị nhìn cô gái lúc bình thường dịu dàng ít nói bây giờ đây lại nói rất nhiều về chị hai mình, không thể kìm được nói: "Tất nhiên chị hai của anh rất tốt rồi, chờ em gả cho anh, chị hai sẽ còn tốt hơn với em nữa đấy."
Khuôn mặt nhỏ của Tô Thắng Nam đỏ ửng, lập tức im lặng.
Im lặng một hồi lâu, cô ấy mới ngần ngại nói tiếp: "Thật sao?"
"Mẹ đang cười cái gì vậy ạ?"
Màn Thầu bò đến bên cô, ôm chầm lấy chân của Triệu Uyển Thanh, ngẩng đầu nhìn cô.
Lúc này Triệu Uyển Thanh mới nhận ra rằng từ sau khi Triệu Nhị đi rồi trên mặt cô vẫn giữ nụ cười chưa tắt.
Đối mặt với ánh mắt tò mò của Màn Thầu, cô ôm lấy con trai, đặt lên đùi rồi lắc, cười nói: "Tất nhiên là vui rồi, cái ngày cậu hai của con cưới vợ đã gần kề rồi!"
"Cưới vợ?", Màn Thầu nghiêng đầu hỏi.
Gương mặt trắng nõn tuấn tú của bé giờ phút này hiện ra một mặt ngây thơ, khiến người ta nhìn chỉ muốn tan chảy.
Triệu Uyển Thanh không muốn trả lời lấy lệ, suy nghĩ một lúc rồi nói: "Cưới vợ là khi nam và nữ sẽ ở bên nhau mãi mãi, khi cậu hai cưới vợ, Màn Thầu lại được ăn tiệc cưới nữa rồi."
Khi nói đến tiệc cưới, đôi mắt lơ đãng của Màn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-cam-nham-kich-ban-nu-phu-lam-giau/3945547/chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.