Triệu Nhị Đệ lắc đầu: "Không biết..."
Triệu Uyển Thanh suy nghĩ một lúc, nói: "Có thời gian thì dẫn cô bé đó đến thăm chị nhé?"
Triệu Nhị Đệ cố kìm nén ý cười trên mặt, nói: "Vâng ạ..."
Triệu Uyển Thanh thu thập một giỏ thức ăn để cho Triệu Nhị Đệ mang về.
Triệu Nhị Đệ vừa đi thì Đổng Hiểu Phương liền đến.
Bây giờ cô ấy đang học chữ với Triệu Uyển Thanh, Triệu Uyển Thanh đã cho cô ấy xem sách giáo khoa của tiểu học, cô ấy cũng đã có thể được khoảng 50-60% rồi, có chỗ nào không hiểu thì đến hỏi Triệu Uyển Thanh.
Triệu Uyển Thanh tất nhiên sẽ không từ chối một người ham học hỏi, có chí tiến thủ như vậy rồi, hỏi gì trả lời nấy.
Đổng Hiểu Phương đều nhìn thấy hành động mà cô đã làm, trong lòng vô cùng biết ơn cô.
Khi Triệu Uyển Thanh dạy Đổng Hiểu Phương đọc sách, tiểu Lâm Khải cũng thường sán lại xem có gì vui.
Hoặc sẽ cố ý dùng chân nhỏ của mình xóa những chữ Triệu Uyển Thanh viết trên đất, hoặc cố ý hét lên để thu hút sự chú ý của người lớn...
Sai khi trải qua mấy lần hành vi của đứa con nghịch ngợm này, Triệu Uyển Thanh đã bắt đầu ra tay trừng trị cậu nhóc...
Triệu Uyển Thanh trực tiếp lấy cho Màn Thầu một cái ghế, cũng nhân tiện bắt cậu nhóc ngồi trên đó, nói: "Có phải Màn Thầu cũng muốn học đúng không?"
Màn Thầu lắc đầu, ánh mắt tràn đầy chân thành nhìn về phía Triệu Uyển Thanh.
Khóe miệng Triệu Uyển Thanh khẽ nhếch lên nói: "Ừm, mẹ hiểu rồi, Màn Thầu rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-cam-nham-kich-ban-nu-phu-lam-giau/3945543/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.