"Đại Nha sao mà mảnh mai thế?" – Triệu Uyển Thanh ôm Đại Nha lên, cảm thấy bé nhẹ hơn nhiều so với lúc Màn Thầu vừa đầy tháng.
Nhắc tới đây Chu Hồng Anh liền thở dài, nói,"Em cũng không biết tại sao, dù trong tháng sức ăn cũng không yếu, chắc là do sữa của em ít..."
"Đại Nha thường hay tỉnh dậy vào ban đêm đòi ăn, em chỉ có thể nấu nước cháo cho nó húp đỡ..."
Dù cho Chu Hồng Anh cũng có chút trọng nam khinh nữ, nhưng nói gì thì nói Đại Nha vẫn là con gái ruột của cô ấy, lại còn là đứa con đầu lòng, nói không thương yêu thì là nói dối.
Nhưng mà cô ấy đã trải qua cơn bão của bà nội Lâm khi sinh con, trong lòng vẫn luôn cảm thấy nơm nớp lo sợ.
Lòng cô ấy không yên, cùng với tinh thần sầu lo, dẫn đến việc cô ấy trong tháng ở cữ cũng không dưỡng cơ thể tốt, thậm chí cả sữa mẹ cũng không đủ.
Mỗi lần thấy Đại Nha khóc lóc vì đói, lòng cô ấy cảm thấy đau như bị mèo cào.
Triệu Uyển Thanh nhìn kỹ Đại Nha, sắc mặt bé hơi vàng, rõ ràng là do thiếu dinh dưỡng.
Cô nói: "Đứa bé nhỏ như vậy không thể lúc nào cũng uống nước cháo, cái đó thật sự không thể thay thế sữa mẹ."
Triệu Uyển Thanh nhớ đến mấy túi sữa bột cô mua trên chợ đen lúc trước, ban đầu vốn là để dành cho Tiểu Lâm Khải, nhưng căn bản là nhóc con đó không cần dùng đến.
Hơn nữa người bán sữa bột đó cũng thường xuyên xuất hiện trên chợ đen, nếu cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-cam-nham-kich-ban-nu-phu-lam-giau/3945519/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.