Lần trước Trần Quốc Thắng giới thiệu vị trí trong nhà hàng quốc doanh cho cô, mặc dù không thành công, nhưng mối quan hệ giữa hai bên lại gần gũi hơn từ đó.
Từ đó, mỗi khi có đồ gì mới, Triệu Uyển Thanh thường đem theo một ít cho gia đình ông bà Trần.
Điều kiện kinh tế của gia đình ông bà Trần cũng không khiến cô thất vọng, thường thì cô đem đồ đến, sau đó đều có thể mang tiền trở về.
Cả hai bên đều hài lòng với kiểu giao dịch này.
Hôm nay, em trai Triệu Nhị của Triệu Uyển Thanh trở về từ trường cấp ba, đi qua thôn Thủy Truân, cậu ấy thầm nghĩ đã lâu không ghé thăm chị và cháu nhỏ nên quẹo luôn vào thôn.
Triệu Uyển Thanh thấy Triệu Nhị đến, ngay lập tức vào bếp chuẩn bị bữa trưa cho cậu.
Sau khi ăn xong, Triệu Uyển Thanh thấy sắc mặt em trai vẫn còn hiện màu u ám, cô liền tò mò.
Đứa em trai này của cô luôn thông minh lạc quan, hiếm khi có việc làm cậu băn khoăn.
"Gần đây ở trường học có tốt không?" Cô nhìn vào em trai hỏi.
"Dạ, đều ổn."
Triệu Uyển Thanh: "Nhà thì sao?"
Triệu Nhị: "Cũng ổn."
Không liên quan đến việc học cũng như việc gia đình, thì chắc chắn đó là chuyện riêng tư...
"Em có dự định gì sau khi tốt nghiệp chưa? Mặc dù gia đình chúng ta không có bối cảnh để em ở lại huyện làm việc, nhưng quay lại làm việc ở thôn cũng không phải là không có hy vọng, em nhìn anh rể của em thì biết, lúc đầu chỉ là kế toán của một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-cam-nham-kich-ban-nu-phu-lam-giau/3945505/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.