Mẹ Lâm và Triệu Uyển Nguyệt đều là người mà cô tin tưởng nên Triệu Uyển Thanh rất yên tâm.
Mẹ Lâm không có khiếu làm bánh nhưng nhờ có Triệu Uyển Thanh suốt ngày đứng cạnh nhắc nhở bà nên một khi không hiểu gì đó, mẹ Lâm sẽ lập tức được giải đáp, cũng nhờ vậy mà bà tiến bộ rất nhanh. Còn Triệu Uyển Nguyệt có khiếu hơn, chị ấy học rất nghiêm túc, cho dù học sau nhưng năng lực lại cao hơn mẹ Lâm.
"Trình tự cụ thể chính là như thế. Chị cả, chị đã học được chưa?"
Triệu Uyển Nguyệt tự nhớ lại trong đầu mình, sau đó chị ấy gật đầu nói: "Ừm, chị nhớ rồi."
"Được! Trở về chị tìm thời gian thực hành, trước cuối tuần chị đưa đến cho em." Triệu Uyển Thanh đã hẹn thời gian nhận hàng, sau đó dẫn hai vị "học viên" ra khỏi nhà bếp.
Vừa ra khỏi nhà bếp đã nhìn thấy Đổng Hiểu Phương cũng vừa giặt quần áo trở về.
Cô bé lau mồ hôi trên trán mình, vội vàng lên tiếng chào hỏi mẹ Lâm và Triệu Uyển Nguyệt: "Thím, chị cả!"
Mẹ Lâm cười híp mắt nhận lấy giỏ quần áo rồi tự mình đi phơi.
Triệu Uyển Thanh thì kéo Đổng Hiểu Phương đến giới thiệu với Triệu Uyển Nguyệt: "Đây là em họ của Hiểu Hà, tên là Hiểu Phương, cô bé rất chịu khó, bây giờ cũng đang học chữ với em, sau này chắc chắn sẽ rất tài giỏi!"
Triệu Uyển Nguyệt: "Em đã nói rất tài giỏi thì chắc chắn sẽ không tệ."
Đổng Hiểu Phương được khen ngợi mà cả gương mặt đã đỏ bừng, cũng không biết nên nói gì.
Đợi Triệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-cam-nham-kich-ban-nu-phu-lam-giau/3945490/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.