Vườn táo của thôn Thủy Truân được chăm sóc hàng ngày cho nên hàng năm thu được lượng táo khá lớn cùng chất lượng táo vô cùng tốt.
Năm nay, đại đội trưởng vẫn như mọi năm đứng trên sườn núi cao nhất, đọc bài phát biểu chuyện trồng và thu hoạch táo đối với toàn bộ xã viên của toàn đại đội.
"Trước kia, địa chủ áp bách chúng ta, chúng ta là nô lệ, đến đời con cháu của chúng ta cũng vậy phải làm nô lệ ... Nhưng từ khi đảng vĩ đại được thành lập, chúng ta có cơ hội được đứng lên! Vì vậy mới có được cuộc sống hạnh phúc như ngày hôm nay!"
DTV
"Hôm nay chúng ta có thể hạnh phúc thu hoạch được được nhiều táo như vậy cũng không thể thiếu công lao của chủ nghĩa xã hội chiếu rọi!"...
"Năm trước đại đội trưởng cũng nói y như vậy..." Triệu Uyển Thanh nghe mẹ Lâm nhỏ giọng nói.
Cô quay đầu nhìn mẹ Lâm, mẹ Lâm nói,"Đúng là như vậy, một chữ cũng không hề thay đổi!"
Mỗi năm đại đội trưởng cũng chỉ cần phát biểu vài lần, cho nên mỗi lần đều dùng một bộ bản thảo, khi đến mùa thu hoạch táo thì đọc bài viết về việc thu hoạch táo, khi đến thu hoạch vụ thu thì đọc bài viết động viên mùa thu...
Nếu đã đến vụ hè thì có thể lấy bản thảo thu hoạch vụ thu ra đọc lại một lần.
Các thôn dân nghe nhiều thành quen, nên cũng hiểu kịch bản này của đại đội trưởng.
Triệu Uyển Thanh mím môi nén cười, không ngờ lại bị Lâm Thiệu Hoa ở bên cạnh thấy được.
Triệu Uyển Thanh trừng mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-cam-nham-kich-ban-nu-phu-lam-giau/3945456/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.