Chuyện này ảnh hưởng vô cùng ác liệt, ngay cả mấy đại đội chung quanh đều nghe nói, mọi người sôi nổi cảm thán lại có người to gan lớn mật như vậy!
Mà nhân vật trung tâm của sự kiện này, trừ bỏ người La gia, còn có người tố giác Lâm Thiệu Hoa nữa.
Lâm Thiệu Hoa cứ như vậy mà nổi danh trong cả mấy đại đội, thậm chí cả công xã.
"Cũng không biết lãnh đạo công xã kêu Thiệu Hoa đi làm gì..." Mẹ Lâm ngồi ở trong viện là trong lòng không yên, cứ lẩm bẩm mãi.
Buổi sáng, đại đội trưởng lại đây gọi Lâm Thiệu Hoa rồi bọn họ cùng rời đi, lúc gần đi còn cố ý để anh thay một bộ quần áo đẹp đẽ, nói là phải đi gặp lãnh đạo công xã .
Triệu Uyển Thanh ôm nhóc con Màn Thầu béo trắng trong lòng ngực, cười nói: "Mẹ, mẹ đừng lo lắng, tám phần là chuyện tốt!"
Chuyện này kỳ thật cũng không phải chuyện khó phát hiện gì, nhưng chính là bị che giấu ngần ấy năm.
Vì sao chứ? Còn không phải có một số người làm công tác không làm tốt chức trách hay sao.
Nếu bọn họ có tính cẩn trọng như Lâm Thiệu Hoa, chẳng nhẽ lại không thể phát hiện ra được sự khác thường trong sổ sách ghi công điểm sao?
Triệu Uyển Thanh cầm lấy một miếng bánh rồi đút con trai ăn, trong lòng thầm nghĩ: Không nghĩ tới Lâm Thiệu Hoa cũng có chút vận may -
Một kế toán của một tiểu đội lại được lãnh đạo của công xã để ý, về sau còn lo không có tiền đồ sao?
Tới buổi chiều Lâm Thiệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-cam-nham-kich-ban-nu-phu-lam-giau/3945453/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.