"Khi làm đồ ngon, phải nhớ đóng cửa lớn, đóng cửa sổ, đừng để mùi thơm phảng phất khắp đường..."
"Chỉ ăn trong nhà thôi, đừng nói ra ngoài rầm rộ..."
"Sau này đừng đưa điểm tâm cho bà với ông nữa, dễ bị người ta để ý..."...
Bà nội Lâm nhắc nhở một hồi, Triệu Uyển Thanh đều ghi tạc trong lòng.
Nói xong, bà nội Lâm muốn rời đi, Triệu Uyển Thanh lại nhìn thấy ánh mắt của bà ấy không thể kiềm lòng được mà nhìn vào chiếc bánh bướm trong đĩa...
Triệu Uyển Thanh: "Bà mới vừa nói là sau này cháu đừng gửi điểm tâm cho bà với ông nữa."
Gương mặt già nua của bà nội Lâm lộ ra nét ngượng ngập, mắt xoay tròn, nói: "Ông bà vẫn có thể ăn lén..."
"Lén lút như vậy thì chắc chắn ngay cả con gà mái trong nhà cũng không phát hiện!"
Bà nội Lâm đã nói vậy, Triệu Uyển Thanh làm sao có thể không cho?
Cô đưa cho bà nội Lâm vài miếng, lúc này bà nội Lâm mới vui vẻ quay về nhà.
Trở về nhà, ngoại trừ ông nội Lâm ở nhà trông nhà thì không còn ai nữa.
Bà nội Lâm lập tức gọi ông nội Lâm đang hút thuốc trong sân,"Ông già, vào trong!"
Ông nội Lâm bước vào nhà, sau đó thấy bà nội Lâm lấy ra một chiếc bánh hình con bướm...
Cặp mắt hai người đều sáng lên.
Khi gia đình bác cả nhà họ Lâm tan làm trở về thì trời đã sắp tối, bước vào nhà chính, bác cả nhà Lâm liền nói: "Tại sao có mùi thơm vậy..."
"Đúng, ba! Con cũng ngửi thấy, thơm thơm ngọt ngọt!" Lâm Nhị phụ họa.
DTV
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-cam-nham-kich-ban-nu-phu-lam-giau/3945447/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.