Qua giữa tháng tám, Tiểu Lâm Khải lại lớn hơn một vòng, bộ dáng cũng càng lớn càng giống Lâm Thiệu Hoa. Đứa bé trắng nõn lại tuấn tú, mặc cho ai nhìn cũng phải tan chảy.
Thời tiết năm nay dường như rất khác thường, cũng sắp đến tháng chín, thời tiết lại không có một chút dấu hiệu chuyển lạnh, thậm chí còn càng ngày càng nóng.
Đại đội trưởng triệu tập lãnh đạo lớn nhỏ trong thôn lại mở một cuộc họp.
"Chúng tôi cũng không sai khiến được ông trời, thời tiết nóng bức bọn tôi có thể có biện pháp gì..."
"Theo tôi thì chuyện này nên được thảo luận ở công xã, nói với mấy người dân như chúng tôi thì có ích lợi gì?"
"Đại đội trưởng, nhà tôi còn có chuyện cần làm, ông cho tôi đi về đi..."...
Sự việc còn chưa đến mức độ kia nên mọi người ai cũng không muốn nghĩ nhiều.
Tất cả mọi người không phối hợp, đại đội trưởng cũng không thể ép bọn họ đưa ra quyết định, dù sao hiện tại vẫn chưa có chuyện gì xảy ra...
Lâm Thiệu Hoa ngồi bên cạnh bác cả Lâm, lẳng lặng nhìn toàn bộ tình cảnh từ khi bắt đầu họp tới giờ.
Hạn chế của giai cấp nông dân là thiển cận.
Chỉ cần không có hạn hán ngay bây giờ, họ sẽ không sẵn sàng ngăn chặn nó trước khi nó xảy ra.
Lâm Thiệu Hoa nhìn về phía đại đội trưởng,"Đại đội trưởng, ngày hôm qua cháu đi qua bờ sông, mực nước ở đó đã giảm xuống sâu hơn so bình thường một bàn tay, không đến hai tháng nữa là sẽ đến vụ thu hoạch mùa thu, nếu như năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-cam-nham-kich-ban-nu-phu-lam-giau/3945439/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.