"Thứ này là mẹ cố ý giấu đi, con cất kỹ cho mẹ."Mẹ Triệu cẩn thận dặn dò.
Triệu Uyển Thanh nhận lấy nhìn môt cái rồi vội vàng giấu đi.
Vừa quay đầu liền nhìn thấy tiểu Triệu đang chơi đùa với tiểu Lâm, nhịn không được cảm thán nói: "Tiểu Nhạc thật sự là càng ngày càng đẹp trai, lại đây để chị hai nhìn xem."
Triệu Vĩnh Nhạc chạy vào trong lòng Triệu Uyển Thanh, ngẩng gương mặt tươi cười nhìn Triệu Uyển Thanh.
Tiểu Triệu là một cậu nhóc thích cười, thấy ai cũng cười rất tươi, đi kèm với khuôn mặt điển trai của cậu, thật sự là khiến cho tâm trạng người nhìn trở nên vui vẻ, giống như tắm mình gió xuân!
Triệu Uyển Thanh thầm nghĩ, nếu cậu sinh ra ở hiện đại, nhất định là sẽ ra mắt trong một nhóm nhạc vị thành niên!
Cô lấy mấy khối bánh hoa tươi từ trong ngăn tủ ra cho cậu rồi tống cổ cậu cùng tiểu Lâm ra ngoài chơi.
Bọn họ vừa đi, mặt Triệu Uyển Thanh liền trầm xuống,"Sao chị cả không tới?"
Mẹ Triệu vừa nghe liền thở dài,"Chị của con không thể so với con, con bé đã gả đi nhiều năm mà không sinh được con, cuộc sống rất khổ sở, làm sao có thể thích ra ngoài là ra ngoài..."
"Lần trước không phải đã nói với mẹ là bảo chị cả dẫn anh rể đi bệnh viện kiểm tra sao? Mẹ không nói với chị sao?"Triệu Uyển Thanh nhíu mày.
Đề nghị của cô đã được đưa ra, lần trước mẹ Triệu cũng có vẻ đã tiếp thu, sao chuyện này lại không có kết quả chứ.
Mẹ Triệu thở dài, nói: "Mẹ căn bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-cam-nham-kich-ban-nu-phu-lam-giau/3945425/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.