Hai người hoá trang, thay thay quần áo xong, sau đó đi đến khu dân cư để giao gà.
Lần này bà Trần mua gà xong gà, còn hỏi thêm một câu: "Lần trước cháu có cho cháu trai của bà một món bánh ngọt, cháu có bán không? Bà muốn mua thêm một ít bánh ngọt, thằng bé từ lần ăn thử món đó vẫn luôn nhớ mong muốn ăn thêm một lần nữa!"
Triệu Uyển Thanh lập tức nói: "Có ạ, bà muốn lấy tầm bao nhiêu cái? Nhiều hay ít?"
Bà cụ Trần mua một kí, tự mình cầm một miếng ăn thử trước, ăn xong kinh ngạc thốt lên: "Đây là dùng đậu xanh làm hả? Bà còn tự hỏi vì sao bánh lại có màu xanh lá cây như vậy, lại còn ăn rất ngon nữa!"
"Đúng vậy, bánh này gọi là bánh đậu xanh, là bánh gia truyền của nhà cháu." Triệu Uyển Thanh không nói thì thôi, mở miệng chính là cả một loạt các lời nói dối.
"Ai nha, cháu đúng thật là một người việc gì cũng giỏi! Người đàn ông nào cưới được cháu thật là may mắn!" Bà cụ Trần khen ngợi nói.
Cô quay đầu nhìn sang người đàn ông đang đội mũ bên cạnh, đôi mắt anh bị che khuất mất nên không thấy biểu cảm gì, nhưng khóe miệng lại là hơi hơi nhếch lên cười.
Bà cụ Trần nghĩ trong lòng, người đàn ông này chắc hẳn cực kì thương vợ.
Sau chuyến đi lần này, Triệu Uyển Thanh lại có thêm một nhiệm vụ cố định mới, về sau mỗi lần ngoài việc phải giao gà cho bà cụ Trần, còn phải giao cho bà cụ Trần thêm một kí bánh đậu xanh.
Đem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-cam-nham-kich-ban-nu-phu-lam-giau/3945410/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.