Mẹ Lâm cũng nói vào: "Đúng vậy đó thông gia, lưu manh cũng không phải chuyện nhỏ nên nhất định phải đi nói chuyện với mọi người một cách rõ ràng thích đáng, bằng không về sau ông đừng nghĩ Vĩnh Cường nhà ông còn có thể được sống yên ổn ở trong thôn!"
Vì thế, cả nhà mấy người liền đi theo sau lưng mẹ Triệu sang nhà họ Vu đòi công đạo.
Một đoàn người đi trên con đường thôn trông rất hùng hổ, đã thu hút sự chú ý của không ít người dân trong thôn. Sau khi những người tò mò tiến lên để tìm hiểu thì họ cũng theo sau để xem náo nhiệt.
Lúc người nhà họ Vu bị mẹ Triệu đạp bay ván cửa, đập vào mắt họ là một đám người đông đảo tới vây xem, đứng phía trước là người nhà họ Triệu và tam phòng nhà họ Lâm.
Ngay cả ba Vu là một người đàn ông cường tráng thì cũng bị cảnh tượng này làm cho khiếp sợ.
"Mọi người... đây là... ?" Ba Vu lo lắng nói.
Mẹ Triệu hét to: "Kêu con gái Vu Tĩnh nhà ông ra đây cho tôi!"
"Cô ta đã làm gì cô ta tự biết? Tôi muốn hỏi xem cô ta là vô ý hay cố tình vu vạ con trai tôi! Hôm qua con trai tôi đã cứu người, làm sao cô ta lại nói con trai tôi giở trò lưu manh?!"
Cha mẹ Vu nheo mắt, trong lòng họ cũng đã đoán được tám chín phần mười.
"Kêu... kêu con gái ra ngoài đi..." Cha Vu đẩy mẹ Vu một cái.
Mẹ Vu ngay lập tức vào nhà kéo Vu Tĩnh đang núp đằng sau bó củi ra ngoài, hung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-cam-nham-kich-ban-nu-phu-lam-giau/3945381/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.