Rửa mặt một phen, Triệu Uyển Thanh tới nằm trong ổ chăn, bên cạnh ổ chăn vẫn là khoảng trống.
Cô hơi nghiêng đầu, nhìn tới thân ảnh người đàn ông ngồi trước đèn dầu hỏa cầm bút viết chữ.
Không cần phải thi đại học, nỗ lực như vậy làm gì?
Không biết có phải hôm nay nghe xong những lời nói của anh khiến cô bị khiếp sợ rồi hay không mà trong lòng của Triệu Uyển Thanh ẩn chứa ý niệm muốn thân cận anh. Ý niệm ngây thơ này khiến cô khoác xiêm y đứng lên, nhẹ nhàng đi đến phía sau anh.
"Không ngủ được à?"
Người đàn ông mải mê luyện chữ nhập tâm đến mức không nhận ra có người đang đứng phía sau mình
Anh đột nhiên quay đầu lại, b.í.m tóc của thiếu nữ tản ra, vạt áo hơi sưởng, dáng người yểu điệu đứng ở trước ánh đèn, chiếu rọi ra vẻ đẹp mỹ lệ động lòng người.
Cô chậm rãi đến gần chỗ anh, đứng ở bên cạnh anh nhìn cuốn sách,"Hồng Nham?"
Triệu Uyển Thanh nhớ rõ, giống như thời đại này có rất nhiều sách đều là sách cấm...
"Cô đọc qua rồi?" Lâm Thiệu Hoa nhìn cô, đôi mắt phượng hiện lên một tia kinh ngạc.
Triệu Uyển Thanh nhẹ nhàng đảo mắt, duỗi tay chỉ vào bìa sách của anh,"Tôi chưa đọc nó, nhưng tôi biết chữ."
Lâm Thiệu Hoa nhìn đầu ngón tay trắng nõn điểm vào cuốn sách của anh, ma xui quỷ khiến anh hướng băng ghế xê dịch ra một chút, vỗ vỗ vào vị trí trống,"Cùng nhau xem?"
Tuyệt thế đại soái ca mời cô cùng đọc sách đêm khuya?
Ngồi hay là không ngồi?
Thân thể so đại não
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-cam-nham-kich-ban-nu-phu-lam-giau/3945361/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.