Bà cụ lần trước đã từng mua của Triệu Uyển Thanh ở lại kéo tay cô, “Về sau cuối tuần cháu cứ giữ cho bà một con gà nhé, con dâu bà mới sinh cháu, đang trong tháng, cần uống canh gà để bồi bổ!”
Triệu Uyển Thanh đương nhiên sẽ không từ chối mối hàng lâu dài này, liền đáp ứng ngay.
Lần này, hai người đã xác định thời gian giao gà một cách cụ thể, bà cụ đã cho cô biết cả số nhà của mình, còn sợ cô không tới.
Trước khi rời đi, Triệu Uyển Thanh nghĩ ngợi một lúc, hỏi: "Bà, bà biết chỗ chợ đen của huyện này ở đâu không?"
Kể từ khi chợ đen kia bị đóng cửa, cô không còn tìm thấy chợ đen nào nữa.
Nhưng cô biết rằng ở huyện chắc chắn vẫn còn chợ đen... Dù sao, người dân có nhu cầu thì chắc chắn phải có chợ đen! Bà cụ nhỏ giọng nói địa điểm cho cô biết xong thì Triệu Uyển Thanh liền đeo rổ lên lưng rồi đi ngay.
Khi vào chợ đen, việc buôn bán của cô trở nên ổn định hơn, không còn phải chạy khắp nơi tìm kiếm khách hàng như lần trước.
Chỉ trong một buổi sáng cô đã bán hết gà, thu nhập cũng không tệ.
Cô tự tính nhẩm trong lòng, cộng với số tiền của hồi môn của mình thì hiện tại cô đã có gần hai trăm đồng!
Vui vẻ trở về nhà, Triêu Uyển Thanh tiến vào không gian tìm kiếm rồi tự thưởng cho mình một túi phô mai lớn, lại thưởng cho mình một đĩa dâu tây đã rửa sạch, ở trong không gian ăn xong, đem miệng lâu khô rồi cô mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-cam-nham-kich-ban-nu-phu-lam-giau/3945350/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.