Cô cũng không làm ra vẻ, duỗi tay nhận lấy, rồi từ trong túi mình móc ra năm đồng tiền đưa lại cho mẹ Lâm, “Không phải con mua cho hai người ăn sao?Con cũng muốn ăn, chúng ta mỗi người chia một nửa.”
Từ thôn Thủy Truân tới gần huyện thành, đường đi chỉ cần nửa giờ là đến.
Triệu Uyển Thanh mau chuẩn bị đến huyện thành, cô vào không gian để tự mình ‘ trang điểm chải chuốt ’ một chút. Làn da dần chuyển sang màu vàng, đầu và nửa khuôn mặt được che bằng vải thô, dưới mắt được tô đen .
Cô mang dáng vẻ bên ngoài là ‘dân chạy nạn’ rồi đi vào huyện thành, đi đến trước Cung Tiêu Xã để xem qua giá hàng.
Cung Tiêu Xã đều yêu cầu phiếu, gạo, 15 xu một cân; bột bánh bao, 17 xu một cân; bột bắp, 9 xu một cân; thịt heo, 79 xu một cân……
Triệu Uyển Thanh không khỏi nhìn lại số tiền hồi môn 50 đồng của gia đình mình, nhịn không được mà cảm thấy thật may mắn.
May mắn thay, rằng ở trong không gian nhiều thực phẩm như vậy, bằng không thì gạo và mì đều ăn không nổi nữa!
Đã biết được đại khái giá hàng xung quanh, trong lòng Triệu Uyển Thanh liền nảy ra kế hoạch.
Cô đi xung quanh dọc theo huyện thành, sau đó ở trong một góc phố thì cô được một bác gái vỗ vỗ hỏi, “Cô gái vào thành đi mua sắm phải không?”
Triệu Uyển Thanh nhìn cái giỏ của bác gái, trên chiếc mặt rổ được phủ một lớp tầng vải thô……
Quả thực rất tốt, cô đã gặp được một người thạo nghề tay.
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-60-cam-nham-kich-ban-nu-phu-lam-giau/3945329/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.