“Thật sự là… Tiểu Dương sao?”
Giang Hãn khẩn trương nhìn vào con dê trắng trong phòng, con dê này rất lớn, xem ra nó phải bằng một con nghé. Hắn thấy nó giơ hai móng trước cào cào trên tường, hai chân sau thì đứng thẳng trên mặt đất, đại dương nọ quay đầu nhìn ra phía cửa, trong ánh mắt nó tràn ngập sự hoảng sợ.
Nhìn thấy Giang Hãn tiến vào, nó liền rơi lệ, sau đó là một âm thanh quen thuộc vang lên:
“Đứng… đứng lại, vốn… vốn dê không dễ chọc đâu, các ngươi… các ngươi đừng khinh người quá đáng, bức ta nóng nảy, ta… ta sẽ cắn người đó.”
Giang Hãn trong nháy mắt liền hiểu rõ mọi chuyện, chỉ là trong nhất thời có chút khó có thể chấp nhận, bất quá khi hắn nhìn thấy đại dương này rơi lệ thì mọi sự khó chịu liền biến mất vô tung vô ảnh. Ngữ khí thoải mái, hắn hướng đại dương vươn hai tay, nhẹ giọng dỗ dành nói:
“Ta biết ngươi là Bách Vị, đến, lại đây với Hãn ca ca, ngươi yên tâm, chưa có ai đả thương ngươi, cũng không có người nào muốn làm ngươi bị thương cả.”
“Ngươi… ngươi nói bậy, ngươi… ngươi đã biết thân phận ta là yêu tinh nên mới muốn mời bằng hữu của ngươi đến hàng phục ta…”
Đại dương giơ một móng về phía Giang Hãn:
”Ta… ta nói cho các ngươi biết, ta có thể gọi sét, cũng có thể phóng điện, ta… ta không dễ chọc đâu…”
Cực tôn không nhịn được cười thành tiếng, nói với Bách Vị:
“Chúng ta biết, tất cả các yêu tinh đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nhi-yeu-tinh-he-liet-von-de-khong-de-choc/2159779/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.