Yến tiệc mừng Long thái tử đại cáo thành Long thần ước chừng tổ chức ba ngày ba đêm. Long tộc khắp nơi đều đến chung vui, ngay cả các vị Thần Long trước kia cũng tới tham gia, mừng Thần long gia tộc ít ỏi lại có thêm một gã tráng đinh.
Long Triển có chút không yên lòng kính rượu các vị thúc vương bá vương tiền bối, còn phải ứng phó với các loại cá tôm miết cua quá nhiệt tình. Cơ hồ ai đến cũng không hề cự tuyệt, nếu không sẽ bị người ngoài nói Long thái tử kiêu ngạo, luyện thành Long thần công liền trở mặt không thừa nhận Thuỷ tộc nữa. Tục ngữ có nói miệng lưỡi loài người rất đáng sợ, kỳ thật long tộc bọn họ cũng thế thôi. Long Triển chỉ có thể liều mạng nén lòng, hết sức cố gắng duy trì im lặng, nụ cười hoà ái trên gương mặt dường như sắp vỡ ra đến nơi. Hiện tại hắn chỉ hi vọng sức chịu đựng của mình đủ để duy trì đến khi kết thúc, nếu không yến hội khánh công của mình lại bị chính mình đạp đổ, loại chuyện cười này đủ để Long giới lưu truyền mấy vạn năm.
Thật sự là có chút nhớ nhung Như Mặc, mỗi ngày buổi tối trở lại phòng của Như Mặc, hắn đều đã ngủ say, mê man bất tỉnh, ngay cả một câu cũng không thế cùng mình nói chuyện. Có đôi khi Long Triển muốn lay thật mạnh cho hắn tỉnh dậy, nhưng nghĩ đến Như Mặc ngoại thương tuy đã chữa khỏi, nguyên khí lại cần phải bồi dưỡng cho tốt, hắn rốt cuộc cũng không hạ thủ được, chỉ có thể nằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nhi-yeu-tinh-he-liet-thao-long-nuong-tu/74747/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.