Một thanh niên chạy chậm về hướng này, hắn thân ảnh cao ngất, đầu đầy tóc đen, nếu không nhìn mặt hắn, người này cũng tuyệt đối là một thanh niên tuấn tú, chỉ tiếc, trên mặt hắn giăng sẹo khắp nơi ngược lại làm cho người ta liếc mắt một cái đều cảm thấy được tâm rất e sợ.
“ Ôn Hủ, ngươi đi nơi nào? Đem A Hung một mình đặt ở nơi này.”
Long Đình Vũ nhìn thanh niên xấu xí trước mặt, hơi hơi nhíu mày, đã thấy thanh niên kia có chút ngượng ngùng cười, rồi mới nói:
“Ta đi…đi ngoài, A Hung hắn rất có linh tính, sẽ không đả thương người. Vốn là mang nó cùng đi với ta, nhưng khi ta đi ra, đã không thấy nó, nguyên lai là chính mình chạy trở về.”
Hắn vừa nói, một bên vuốt ve kia đầu đại chó săn một chút.
Long Đình Vũ gật gật đầu, cũng vỗ vỗ đầu A Hung, ôn hòa nói:
“ Tốt lắm, ngươi không cần phải gấp gáp, ta trở vào miếu xem, sau đó chúng ta trở về phủ, ta đến vùng Tây Sơn săn bắn, hai ngày săn thú, ở lại ba bốn ngày, đến lúc đó tất cả con mồi trong rừng rậm đều cho ngươi ăn, được không?”
A hung biểu tình thận trọng, chính là cao ngạo gật gật đầu, Long ĐìnhVũ cũng không nghĩ là nó ngỗ ngược, ngẩng đầu lên, hắn ánh mắt thâm thúy mà khó dò: Ân, Hoa Hương vừa mới phái người truyền lời tới mình, nói hẹn ở núi giả bên cạnh ao sen, nàng có việc gì cần nói với mình? Nữ nhân này cũng không giống như hạng người lớn mật, như thế nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nhi-yeu-tinh-he-liet-duong-cau-ngo-thuong-lang/127163/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.