Thác Bảo Bình chắp tay sau lưng, thong thả dọc theo đường mòn ra khỏi Kinh thành.
Hắn không theo bất kỳ bang phái nào, chỉ là đi lang thang trong giang hồ, đồng thời chuyển đơn hàng này nọ giúp Đại ca.
Lần này có một đơn ở vùng Giang Nam, thời hạn còn hai tháng, Thác Bảo Bình quyết định thong thả đi bộ dạo chơi, sau đó mua một con thuyền, xuôi dòng tới nơi.
Dù sao tiền cũng là Đại ca chi, tài sản của hắn đã đem gán hết cho cái giống cây kiểng kia rồi.
Nghỉ tới đó, Thác Bảo Bình lại thầm oán niệm Thác Bạch Dương.
Nếu không đánh nhau với tên nhóc đó... Haizzz...
Đánh nhau?
Hình như hắn quên mất gì đó thì phải...
Hình như hắn với lão Tam có cứu một tên ngoại tộc...?
Hừm...
Hửm...
Ừm...
Không nhớ được!
Bỏ qua!
Thác Bảo Bình lấy bầu rượu Tứ đệ chuẩn bị giúp hắn, mở nắp, như kẻ đã trong cơn say lảo đảo hít vào một hơi.
Rượu ngon.
Vừa định thưởng thức một ngụm đầy, thì tiếng thét chói tai vang lên khiến động tác của Thác Bảo Bình dừng giữa không trung.
"Cứu mạng!"
Hắn nhíu mày, oán niệm sao lại có tiếng của nữ tử ở nơi hoang vu này.
Chỉ nghi hoặc trong tích tắc, Thác Bảo Bình đã khinh công chạy về hướng có tiếng kêu cứu.
Hắn nhẹ như lông hồng đáp xuống một ngọn cây, từ trên cao quan sát.
Bên dưới có một cô gái vận hồng y, tóc mai hơi rối loạn, bên chân chỉ có một chiếc hài, xung quanh nàng là mấy trăm con rắn hổ.
Thác Bảo Bình nghiêng đầu, híp mắt nhìn kĩ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nhi-thuyet-nhan-sinh/567279/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.