Cố Thính Ngữ thở dài một hơi: “Ta không rõ... Vì sao các ngươi như thế nhận định ta chính là cái vị thần sử kia. Đừng nói là xông vào thập nhị cung thu phục thánh thú hay là nhượng ta ở 1 địa phương xa lạ sinh tồn, ta cũng không nhất định có thể sống mà đi xuống phía dưới. Chính ta cũng không biết vì sao mình lại tới đây...”
Được rồi, hắn vì sao lại đến nơi đây?!
Là bức tranh kia... Cố Thính Ngữ nghĩ lại, bởi vì bức họa, hắn đã đi tới cái thế giới không thuộc về bản thân này.
Trong bức tranh là mười hai thánh thú, chẳng lẽ chính là thánh thú ở trong Thập nhị cung sao?
Như vậy cảnh tượng trong mơ quấy nhiễu bản thân suốt 30 năm chính là đây, hay là ở lại tìm cho ra đáp án đó.
“Thần sử đại nhân, mỗi người sinh ra đều có một sứ mệnh. Giống như sứ mệnh của Ma tộc chúng ta là chờ đợi ngày ngài tới đây… Nhiều năm trôi qua như vậy, chúng ta chỉ biết thủy chung chờ đợi, không cần tìm hiểu nguyên nhân, là bởi vì chúng ta biết, từ cái thế giới càng lúc càng tăm tối này, sự tồn tại của người giống như là hy vọng bất diệt nhất, chúng ta sống sót sinh sôi tới giờ chính là nhờ vào điều đó.”
Hai mắt lão nhân từ từ thanh minh trở lại, lão quỳ gối trước mặt Cố Thính Ngữ, nói “Hay là Thần sử cứ hoàn thành sứ mệnh đi, có thể ngài sẽ được quay về nơi ở của mình, chưa một ai từng đến được chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nhi-thanh-thu-cung/2254619/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.