Tất cả lang nhân đều là những sinh linh đáng thương.
Ản sâu trong bọn họ là sự phẫn nộ, nhưng cũng tồn tại bản chất của sự cô độc
Tính người cùng tính vật cùng giãy dụa, khiến cho bọn họ phải chịu đủ nhưng dằn vặt mâu thuẫn.
Lão quản gia nhớ tới đây, không khỏi thở dài một hơi
“Sau đó, ta cùng chủ nhân gặp được 1 người có ma lực cường đại, y nói với chủ nhân ‘Thế giói ánh sáng, không có chỗ cho ngươi dung thân, ta sẽ cho ngươi một nơi thuộc về ngươi, tại nơi đó ngươi có thể tuỳ ý phóng thích bản tính của mình. Sẽ không có ai trách cứ ngươi, ngươi cũng không cần tự trách mình nữa’, y chính là Nguyên Ác.”
bữa sáng đã lạnh.
Cố Thính Ngữ nghe đựoc bản thân hỏi “Sau đó thì sao/”
“Chủ nhân đã đáp ứng, điều kiện duy nhất chính là cho kẻ hầu là ta tuổi thọ vĩnh cửu.”
Người khác có thể không biết, nhưng lão quản gia rất rõ ràng, chủ nhân của lão, là người phi thường sợ sự cô độc.
“Ngài vừa nói, y là bị lang nhân khác cắn, trong người nhiễm bệnh khuẩn của lang nhân nên mới bị biến thành hình dạng này sao?”
“đúng vậy. Bệnh khuẩn trong cơ thể chủ nhân đã bị dị biến, vì vậy ngài không giống với nhưng lang nhân bình thường khác có thể hoá thành hình người, chủ nhân đã bị định trước cả đời phải sống trong hinh dạng bán lang.”
“Như vậy….. Y hiện tại, đang ở đâu?”
“Tâm tình chủ nhân hiện tại không ổn, ngươi là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nhi-thanh-thu-cung/2254586/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.