“Nhắm mắt lại, thả lỏng…” bắt đầu từ vành tai Cố Thính Ngữ, rồi một đường mềm nhẹ kéo xuống dưới, môi Thanh Tước đi qua nơi nào đều kích khởi bản năng phản ứng của Cố Thính Ngữ, hai điểm trước ngực bởi vì bị Thanh Tước liếm lộng mà dần dần đứng lên.
Đầu ngón tay Thanh Tước trên thân thể Cố Thính Ngữ thong thả khẽ vuốt, tuy rằng Cố Thính Ngữ không nhớ rõ khi hắn mê man thì phát sinh chuyện tình gì, thế nhưng thân thể hắn lại nhớ kĩ. Cái loại chơi đùa vỗ về nhẹ nhàng này khiến cơ thể hắn xao động, hắn chỉ cảm thấy sự khô nóng mềm yếu trong cơ thể càng ngày càng nhiều tập trung lại cái địa phương bí ẩn kia như muốn dũng mãnh mà tiến ra.
Đôi môi Thanh Tước đã đi tới giữa hai chân hắn. Y nhìn hai mắt vô thố của hắn, khẽ cười một chút, sau đó chậm rãi đem thứ cực nóng của hắn nuốt vào trong miệng.
“A…” Cố Thính Ngữ ngửa ngang cổ, trên mặt không ngừng hiện ra biểu tình vui thích cùng thống khổ giao hoà với nhau
Cùng lúc với việc hắn cảm thụ đựoc sự vui thích không đếm xuể này, thì bản thân hắn cũng bị lương tâm dàn vặt, hắn ở giữa sự tàn sát bừa bãi của hai chủng cực mâu thuẫn này….Thập phần mất mặt mà khóc.
hắn thấy thân thể mình thật *** đãng, trong tiềm thức, càng bởi vì hắn nghĩ bản thân mình thật có lỗi với Bạch Chi Ngao vàTu Nhĩ
Theo tiếng nức nở nho nhỏ của hắn, nhãn thần của Thanh tước bỗng nhiên ảm đạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nhi-thanh-thu-cung/2254549/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.