Thương Sơn.
Một nam nhân tuổi còn trẻ cõng trên lưng nữ nhân hắn âu yếm bay nhanh vào rừng cây đen kịt
“Nhanh thôi… Đồng nhi, cố gắng lên.”
Màm đêm buông xuống Thương Sơn vắng vẻ đến quỷ dị, đén một tiếng chim cô độc cũng không có
Gió đêm từ bốn phương tám hướng gào thét xông tới, phía sau là nữ nhân hấp hối, cái trán của nam nhân đổ mồ hôi, hắn ép buộc mình đè xuống dự cảm bất an trong lòng Chỉ mong cái tin đồn kia là sai lệch
Bỗng nhiên trước mặt chính là một mảnh lớn rừng trúc xanh um tươi tốt, thấy cây trúc, trong mắt nam nhân phát sinh ánh sáng mong muốn
Cước bộ của nam nhân nhanh hơn, chỉ thấy ở đầu rừng trúc, ẩn nấp trong sơn tuyền là một căn nhà gỗ nhỏ.
“Đồng nhi, chúng ta tới rồi! nàng tỉnh tỉnh…”
Nữ nhân khó khăn mở mắt, nam nhân mỉm cười suy yếu
“Bang bang bang!” Cấp thiết gõ cửa, điều làm nam nhân mừng rỡ chính là, hắn nhận ra trong phòng có khí người…
Người nọ hẳn là còn ở nơi này!
Quả nhiên, trong phòng truyền ra tiếng bước chân, mở cửa là một nam tử mặc y phục bạch sắc.Nam tử thanh tú, sắc mặt tiều tuỵ
“Chuyện gì?” Y hỏi
“Ngươi là Thiên Luật?”
Nam tử nhíu nhíu mày, không có phủ nhận
Nam nhân lúc này quỳ gối xuống “Thiên Luật! Ta là thuật sĩ của Viêm tộc, tên là Liễu Nguyên Khê, thỉnh ngài nhất định phải cứu ta…”
Thế nhưng Thiên Luật đã cắt đứt lời cầu xin của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nhi-thanh-thu-cung/2254521/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.