Cố Thính Ngữ dừng bước
“Tiểu Ngữ???” Niệm Hành… va vào Cố Thính Ngữ bỗng nhiên đứng lại “Thế nào a? đi mau lên!”
“…đó là gì…” Cố Thính Ngữ chỉ vào hắc báo “Sao nó bị trói ở đó?”
Sắc mặt Trọc Âm nhất thời tối sầm xuống “để mặc y, y chính là tên đầu sỏ hại ngươi thiếu chút nữa chết đấy.”
Nụ hoa của Phức Vương…cắn lấy chân sau của hắc báo, nó dùng sức mạnh cực đại kéo hắc báo đang bị cột chặt. Dây thừng quấn quanh cổ hắc báo, sức mạnh cuả Phức Vương khiến cho dây thừng gắt gao siết chặt cổ hắc báo, mắt thấy đầu của hắc báo sắp bị dây thừng cắt đứt, chân trước của nó cắm sâu vào trong bùn, giãy dụa phát sinh tiếng kêu thảm thiết.
Cố Thính Ngữ không đành lòng nhíu mày.
Trọc Âm trong nháy mắt hiểu Cố Thính Ngữ muốn gì, y định cương quyết ngăn cản, bỗng nhiên thấy Niệm Hành cực ngoài ý muốn cho y một cái nháy mắt.
Chẳng lẽ…
Do dự trong chốc lát, Cố Thính Ngữ đã một mình bước vào vòng vây của Phức Vương
“Thính Ngữ!!!” Thanh Tước đang muốn đuổi theo, đột nhiên phát hiện Niệm Hành kéo tay y lại. Niệm Hành lặng lẽ bên tai Thanh Tước nói nhỏ vài câu, khiến Thanh Tước khó có thể tin mở to hai mắt
Nguyên lai…Sinh vật biển cư nhiên lại là loài cầm thú không bằng như vậy.
KHoảng đất trống bắt đầu kịch liệt sụp đổ, Cố Thính Ngữ từng bứơc mạo hiểm đi về phía hắc báo, đợi lúc hắc báo nhìn thấy Cố Thính Ngữ mạo hiểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nhi-thanh-thu-cung/2254480/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.