Tiếng nói vừa thoát ra, một con báo đen nhanh chóng lao ra khỏi rừng cây, nó dường như đã mai phục ở đây thật lâu, bên miệng là vết máu chảy dài…
Ba người bày ra tư thế chiến đấu, mà kì quái chính là, hắc báo lại không muốn chiến đấu.
Nó chỉ lạnh lùng nhìn ba người thật kĩ trong chốc lát, sau dó xoay người bỏ chạy.
Trọc Âm vội vã đuổi theo đầu tiên, Thanh Tước cùng Niệm Hành bám sát sau đó.
Sâu trong rừng cây, cây cối càng lúc càng tươi tốt, bọn hon mơ hồ nghe thấy thanh âm của dòng suối…
Khi bọn họ chạy ra khỏi một bụi cây rậm rạp, trước mắt đột nhiên trống trải.
Nhưng mà… Ánh vào mi mắt rõ ràng là một hình ảnh khiến kẻ khác hít thở không thông.
Cố Thính Ngữ ngã vào trong dòng suối, máu ở cổ chậm rãi chảy ra, bộ dáng không có sức sống của hắn khiến ba người kia bỗng nhiên dừng lại.
Máu phảng phất như chảy ngược lên đại não, có vật gì đó đang ầm ầm vỡ vụn.
“Cố Thính NGữ!!!!!!!”
Nhìn ba người kia lao về phía nhân loại, hắc báo từ từ, từ từ, rút lui.
Nhãn thần hắc báo nhìn Cố Thính Ngữ đầy phức tạp, nó cắn chặt răng…. Nhưng sau cùng vẫn không nói cái gì
Nó lặng lẽ bỏ đi.
————————————
(Một nén nhang trước)
Đi, như gió.
động, như ảnh
Tĩnh như không có
Hắc báo nín thở nhìn chằm chằm vào nhân loại ở cự ly gần đó
Cố Thính Ngữ đang ở bên dòng suối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nhi-thanh-thu-cung/2254474/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.