Cố Thính Ngữ dừng bước lại.
Vừa rồi, trong đầu bỗng nhiên hiện lên một đôi mắt tuyệt vọng.
Con ngươi đen kịt thâm thuý như vậy, âm thầm ngóng nhìn bản thân,
“Thính Ngữ, làm sao vậy?” Thanh âm ôn hoà vang lên, Cố Thính Ngữ lấy lại tinh thần, thấy vẻ mặt Thanh Tước xuất hiện vẻ lo lắng.
“Không có gì,” Cố Thính Ngữ lắc đầu “Chúng ta tiếp tục đi thôi.”
Sau khi đi ra khỏi kết giới, bọn họ đã đi bộ đựoc vài dặm rồi.
Đây là một thế giới đựơc hình thành do một ngọn lửa hoạt động liên tục.
Trước vùng đất bốn mùa đựơc bao phủ dưới sức nóng độc địa này, mồ hôi liên tục dọc theo trán rơi xuống, bọn họ đến khí lực để lau đi mồ hôi cũng lười ra. Ở đây tực sự quá mức oi bức, địa thế ở nơi đây khiến kẻ khác nôn nóng không ngớt (Hoả diệm sơn chắc cũng cỡ này là cùng)
đường đi trống trải, trên mặt đất không hề có lấy một ngọn cỏ, nhóm bốn người đều có tâm tư trong lòng
Đi tuốt đằng trước dò đừơng chính là TRọc Âm, kể từ sau chuyện Cố Thính Ngữ bị bắt đi, Trọc Âm tựa hồ trầm mặc đi rất nhiều. Lúc này, tâm tư của y toàn bộ đều là bảo vệ Cố Thính Ngữ, không dám thả lỏng một chút nào.
Thanh Tước đi ở bên trái Cố Thính Ngữ, thường thừơng quan sát khung cảnh xung quanh, y luôn luôn là người đầu tiên tìm ra nguồn nước, sau đó đem dòng nước nước ấm áp đưa cho Cố Thính Ngữ.
Mà Niệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nhi-thanh-thu-cung/2254464/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.