“Dừng tay!” Thanh âm suy yếu mà cường ngạng truyền đến, nam nhân xoay người,kinh ngạc nhìn Cố Thính Ngữ.
Trảm hồn kiếm theo tâm tình phập phồng của Cố Thính Ngữ mà càng them kịch liệt cắn nuốt Minh lệ, Cố Thính Ngữ cầm chặt chuôi kiếm nhiễm đầy máu, hắn thấp giọng nói “Chuyện đáng sợ nhất chính là giết đi sự tồn tại của một người, ngươi vì sao muốn làm thế.”
Cố Thính Ngữ vì thở hổn hển mà gián đoạn lời nói, sau đó hắn tận lực nâng thanh âm của mình lên quyết đấu nói “Nguyên Ác tuyệt đối không phải là Huyễn Sinh … Thế nhưng Huyễn Sinh, cũng rõ rang là chân chân thực thực tồn tại.”
Nam nhân nhướn cao mi, buông cánh tay bóp chặt cổ Quyết ra, nở nụ cười như quỷ mị.
“A, như vậy, y ở đâu?”
Cố Thính Ngữ như trước không để ý tới nam nhân, hắn nỗ lực tránh hai mắt, mặc dù hình ảnh trước mắt đã bắt đầu không rõ, Cố Thính Ngữ biết thời gian của mình không còn nhiều nữa. Hắn nhìn đôi mắt Quyết, chỉ chỉ ngực nói “Y ở chỗ này. Vĩnh viễn đều ở chỗ này.”
Quyết hỗn loạn mà chết lặng, thân thể càng ngày càng lạnh, gương mặt của Huyễn Sinh cùng Nguyên Ác chồng lên nhau, y vô pháp nhận rõ. Trên thế giới này, có đúng không tồn tại là nhìn không thấy hay không, có đúng không thể dành cho đáp lại chính là không tồn tại hay không? Chuyện kể, hư cấu trong cố sự, người trong tâm, cũng không thể xác định có thực thể hay không, vậy đến tột cùng có tính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nhi-thanh-thu-cung/2254442/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.