Mấy năm nay thì tốt hơn một chút, hồi mấy năm đầu hoa đào ở trên người anh tôi đếm không suể. Không chỉ riêng con gái, mà có cả không ít con trai nữa. Lúc anh học nghiên cứu sinh thì cậu bạn hàng xóm chính là một, Trương Tử Kiếm nói tên đó không có chuyện gì nhưng cứ mặc cái quần lót lượn quanh phòng bọn anh, ánh mắt còn cực kì nóng rực. Sau này anh chuyển ra ở cùng tôi, cứ giải quyết xong người này lại xuất hiện người kia, thời gian đó làm tôi phiền không chịu nổi.
Có lẽ bây giờ lớn tuổi rồi, qua cái thời kì thích đùa nghịch nên Trương Tử Kiếm ít khi cùng bạn bè ra ngoài hơn, có thời ranh rảnh anh cũng thích ở nhà với tôi hơn. Có một lần anh ôm tôi nói, bé cưng, ở cùng em thời gian dài tính cách của anh cũng thay đổi. Tôi tin, thực ra điều hạnh phúc nhất là có một bạn trai cực kì dính người, mi không cần lo lắng anh ra ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt, vì tránh phiền toái mà tình nguyện ở ngốc trong nhà cùng mi. Thật sự khiến người khác an tâm.
Tôi hoàn hồn nhìn trang giấy dưới tay, bắt đắc dĩ cười cười. Ngồi vẽ thôi mà cũng có thể nghĩ vẩn vơ xa như vậy, nghĩ cái gì cũng không thoát khỏi Trương Tử Kiếm. Thật sự là hết cứu nổi mà.
***
Cả ngày hôm nay chúng tôi đều không đề cập đến chuyện chuyển nhà, chúng tôi không muốn nói, nói ra sẽ ảnh hưởng đến tâm tình, dù sao từ giờ đến cuối tuần còn vài hôm nữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-ngu-nien-chi-duong/3281785/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.