Chúng ta trốn tra được núi sương mùa. Chỉ chăm chăm chạy thật nhanh tới thị trấn trong thành.
Nhưng Trọng Liên vẫn không nói câu nào, chỉ giúp ta băng bó. Khi ngã xuống đất vẫn là ta chủ động:
“Vừa rồi có người đến sao? Ta thấy nàng mặc bạch y, là Huyết Phượng Hoàng à?”
“Đó là nam nhân.”
“Nam nhân, sao ngươi nhận ra được?”
“Xem thân hình.”
“Tốc độ y nhanh như vậy, ngươi có thể xác định? Người có thân pháp nhanh như vậy, trừ Huyết Phượng Hoàng chỉ có ngươi, ta không nghĩ được người nào khác.”
“Có thể.”
Ta giờ mới phát hiện mắt mình đúng là bị vón cục. Trọng Liên là ai nào, cho dù mất đi võ công, nhìn người chưa bao giờ sai.
Nếu không phải Huyết Phượng Hoàng, như vậy, chuyện Huyết Phượng Hoàng là địch nhân xem ra chưa thể loạn trừ.
Ta dừng một chút, nói: “Liên, ngươi nói y có thể hay không là Bạch Linh?”
“Có thể. Khuôn mặt người đó ta cũng không nhìn rõ.”
“Nói vậy, người bảo chúng dừng tay không phải bạch y nhân này?”
“Không phải, người bảo dừng tay, có lẽ là một trong ba vị quan chủ của Thiên Sơn.”
“Hồng Thường, hay Quỷ Mẫu?” Ta hỏi. “Không phải vẫn nói Hồng Thường là mỹ nữ sao, người này thanh âm lãnh khốc, rất có khí phách, hẳn là Quỷ Mẫu rồi.”
“Hoa độc có hương, rượu mạnh rất nồng. Chưa chắc.”
“Đúng rồi, sao ngươi nhận ra đầu lâu đó là của ai.”
“Trên cằm của Thất Sát Đao có một vết đao, rất dài, vào tận cốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-ly-hong-lien-diem-tuu/2324860/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.