Trên dương quan cổ đạo dẫn tới Đôn Hoàng, cát vàng bao phủ bốn phía, tiếng gió trầm thấp, trời lại đặc biệt xanh. 
Một tòa cổ thành, trải qua thử thách lịch sử, ít nhiều cũng sẽ có chút tang thương cô tịch. 
Cũng không biết có phải do nguyên nhân trời lạnh hay không, người trên đường cũng không nhiều. 
Xa xa trong một khách ***, một ngòn đen xanh đang lượn lờ thiêu đốt. 
Ta đẩy nhanh cước bộ chạy tới. 
Nhớ tới khi ta rời đi đã không cẩn thận đụng vào nhánh cây ngoài cửa sổ, hai người Lâm Hiên Phượng và Diễm Tửu không chừng đã phát hiện ra ta rồi. Ta cũng không nhớ mình muốn làm gì, chỉ vội vàng chạy đi. Đao cũng quên lấy. 
Chân trước vừa mới bước vào, tiểu nhị ben trong phất tay nói hôm nay đóng cửa. Sau đó đuổi người. 
“Tiểu nhị ca, khách nhân hôm nay có nam tử nào vóc dáng cao cao không? Hắn mang theo một nhóm người, bộ dáng cũng rất dễ coi —” 
“Ngươi không thấy ta đang đóng cửa sao?” 
“Không thể nào, thủ hạ của hắn nói hắn ở đây mà.” 
“Đã nói không có người này! Ngươi không ở phải không? Không ở cút ngay!” 
Ta ném một thỏi bạc vào tay gã: “Nhìn ngài cũng vất vả, ta chỉ hỏi thăm một chút là đi.” 
“Ôi, gia của ta, thực sự không có người này. Lão bản chúng ta hôm nay đóng cửa sớm cũng là vì không buôn bán được, cũng cuối năm rồi, người Trung Nguyên đều ở trong nhà. Đừng nói tới nam nhân cao cao nào đó, e rằng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-ly-hong-lien-diem-tuu/2324771/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.