Đương nhiên với hàm dưỡng của phu nhân, dù không hài lòng với ta, bà ấy cũng sẽ không nói ra. Bà ấy cầm sổ sách định dạy ta cách tính toán.
Ta nói: “Con đã biết tính rồi ạ.”
Phu nhân lại muốn dạy ta làm thơ.
Ta nói: “Việc này con cũng biết đôi chút...”
Phu nhân vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ hỏi: “Những thứ ấy con học từ đâu vậy?”
Ta đáp: “Đại thiếu gia dạy ạ.”
Phu nhân trầm mặc một lát rồi nói: “Xem ra, Chiêu Nhi quả thật rất thích con...”
Lúc đó ta mới sực tỉnh, hóa ra Đại thiếu gia trải đường cho ta từ rất lâu trước kia rồi.
Thời gian thấm thoát thoi đưa, chớp mắt đã trôi tuột qua kẽ tay.
Đại hoàng tử không biết đã phạm phải tội gì mà bị giam cầm trong cung, trong triều lại trải qua một đợt thanh tẩy.
Cuối cùng, Tứ hoàng tử đăng vị Đông Cung.
Thánh thượng đã hoàn toàn không thượng triều nữa, ai ai cũng hiểu Tứ hoàng tử chính là Tân đế tương lai.
Từ khi Tứ hoàng tử được lập làm Thái tử, Ngụy Chiêu bỗng trở nên rảnh rỗi, mỗi ngày chỉ pha trà thưởng hoa, chẳng chút ưu phiền.
Chiến sự Tây Bắc đã kết thúc, Ngụy Lăng lập quân công, được triệu về kinh để phong thưởng. Những người trước kia xa lánh Ngụy gia đột nhiên nồng nhiệt hẳn lên, người đến bái kiến Ngụy Lăng xém giẫm nát cả bậc cửa, hễ mở miệng là "thế điệt, hiền đệ", gọi vô cùng thân thiết. Nhưng Nhị thiếu gia chẳng mấy quan tâm đến những kẻ ấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-luc-nuong/3652175/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.