Chương trước
Chương sau
Đại khái chừng hai canh giờ qua đi, các sợi dây xiềng xích bao quanh linh tâm của Vân Thương lúc này đang có hiện tượng vỡ nát. Nếu như nhìn vào đan điền Vân Thương bây giờ thì có thể thấy được một trong năm sợi dây xiềng xích bao quanh linh tâm đang được bao bọc bởi năm đạo ánh sáng mang năm màu sắc khác nhau.

Chừng một khắc thời gian trôi qua, ngũ thải quang mang dần dần di chuyển xung quanh, liên tục trùng kích đánh vào xiềng xích phong ấn.

-“Răng rắc” một tiếng vỡ nhỏ phát ra, tiếp theo đó các sợi xiềng xích dần dần vỡ vụn. Các mảnh vụn dần dần tụ tập hòa nhập cùng ngũ thải quang mang hóa thành quang đoàn dung nhập vào linh tâm của Vân Thương.

Đến lúc này Vân Thương hắn thành công phá vỡ phong ấn thứ sáu, chính thức tấn thăng phá phong cảnh lục tầng cảnh giới. Nếu như chuyện Vân Thương chưa đến mười tuổi mà đã bước vào phá phong cảnh tầng thứ sáu cho người khác biết thì hắn sẽ không còn được gọi là thiên tài nữa mà là yêu nghiệt, bất thế yêu nghiệt. Mà nói đi cũng phải nói lại, nếu như thật có người biết được Vân Thương đạt đến sáu tầng thì có làm sao, đảm bảo rằng khi người đó nói ra không có một ai tin tưởng. Hơn nữa có khi còn bị khịt mũi xem thường:

-“Đùa gì chứ, chưa đến mười tuổi mà bước vào phá phong cảnh sáu tầng cảnh giới. Thật là thiên đại chê cười, ngươi không nghĩ được chuyện nào khác sao lại đem chuyện nực cười này đi gạt chúng ta” thế đấy, bởi vậy cho nên chuyện Vân Thương dù có vô tình lộ ra bên ngoài cũng sẽ không có một ai tin tưởng.

Mở mắt thả ra một ngụm trọc khí, cả người Vân Thương bây giờ bốc lên một mùi hôi thối. Đây chính là sản phẩm của Vân Thương trong quá trình hấp thu thiên địa linh khí, lợi dụng năng lượng đất trời để bài trừ tạp chất trước khi tấn cấp. Đừng xem thường việc này, nên biết rằng thiên sinh tu linh giả bình thường khi tu luyện chỉ lo trùng kích phong ấn xiềng xích mà không quan tâm bài trừ tạp chất. Bởi thế cho nên khi bọn họ tấn cấp tụ chuyển cảnh rất khó khăn, vì tạp chất trong cơ thể đã gây nên căn cơ bất ổn dẫn đến tấn cấp thất bại, mà dù có thành công đi chăng nữa thì cũng không tiến được bao xa. Nhưng đây chỉ là đối với tu sĩ bình thường. Còn đối với thiên tài hay con em các đại gia tộc thì lại là chuyện khác, bọn họ không cần tốn thời gian vào việc bài trừ tạp chất mà sầu não. Vì với các thiên tài như Vân Thương thì việc loại bỏ tạp chất chỉ là thuận tiện, còn với con em gia tộc thì bọn họ có tài lực gia tộc phía sau, có thể bỏ tiền ra mua đan dược về bài trừ tạp chất. Bởi vậy mới thấy được đâu là sự chênh lệch, không có tiền hay tư chất cũng là một nỗi bi ai.

Mà lại nói đan dược bài trừ tạp chất nói riêng hay là những đan dược khác nói chung là những thứ xa xỉ đối với Vân Thương lúc này. Tuy nói Hạ Nhật thôn đông đúc, náo nhiệt nhưng không có nghĩa là giàu có. Khá giả như gia đình Vân Thương cũng không có trong tay bao nhiêu đan dược. Có thể thấy được rằng đan dược xa xỉ cỡ nào. Chỉ có các học viện, gia tộc mới có thể nắm trong tay tài nguyên tu luyện này bởi vì bọn họ có tài lực, có thể mua sắm đan dược.

Đứng dậy đẩy cửa đi ra ngoài, sắc trời bên ngoài bây giờ đã tối. Ở Nguyệt Liên vương quốc này hay nói cách khác là ở phàm vực này thì thời gian trôi qua rất nhanh. Một ngày chỉ tầm có mười hai canh giờ. Vân Thương tuy nói đã là linh giả phá phong cảnh sáu tầng nhưng dù sao cũng chỉ là một hài tử, tu luyện liên tục như vậy cũng có chút mệt mỏi. Đang chuẩn bị đi tắm rửa một phát thì bỗng nhiên có một giọng nữ phụ trung niên vang lên bên tai của hắn:

-“Thương nhi, con hôm nay gan to bằng trời nha. Lại dám bỏ bữa, lại đây xem ta thu thập con như thế nào”

Nghe được giọng nữ phụ trung niên này Vân Thương làm sao không biết người đến là ai, một ý niệm lóe lên trong đầu Vân Thương ngay này là phải nhanh chóng tẩu thoát. Nhưng ý niệm đó của hắn nhanh chóng bị dập tắt, bởi vì phụ nữ trung niên đó đã đáp xuống trước mặt hắn. Người đến không ai khác chính là mẫu thân của Vân Thương, là người có quyền to nhất đồng thời cũng là người thống lãnh cả nhà Vân Thương.

Mẫu thân của Vân Thương họ Sở, tên Anh Hoa, một thân tu vi đã là linh hoa cảnh sơ kỳ, cao hơn phụ thân hắn Vân Phong một đại cảnh giới, phải biết Vân Phong chỉ là tụ chuyển cảnh hậu kỳ mà thôi. Có thể thấy mẫu thân Vân Thương cũng không phải dạng vừa.

Bỏ qua vấn đề này quay lại với Vân Thương, bây giờ trên khuôn mặt của Vân Thương hắn đang bày ra vẻ mặt niềm nở, cất tiếng ngây ngô hỏi:

-“Mẫu thân nha, sao hôm nay lại rảnh rỗi ghé qua đây?” ngoài mặt Vân Thương tươi cười như vậy nhưng trong lòng thì lại oán lão cha của hắn không thôi, không phải là bảo sẽ nói với mẫu thân bên kia sao. Kỳ thật Vân Thương nào biết được lão cha của hắn cũng đang chịu án phạt nha, Vân Phong phụ thân hắn thật là oan uổng mà.

-“Còn giả ngây ngô, xem mẫu thân thu thập con như thế nào” Anh Hoa cười cười, thấy vẻ tươi cười đó của mẹ hắn thì Vân Thương liền biết hôm nay tránh trời sẽ không khỏi nắng, hai tay che ra phía sau mông của mình, trong lòng âm thầm than thở:

-“ây nha mông, mi lại phải chịu thiệt rồi”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.