“Nếu như cô vẫn còn khăng khăng một mực như thế thì lần sau Nỗ Nỗ không chỉ là đi lạc thôi đâu. Đối đầu lại với gia tộc sẽ nhận phải kết cục gì, trong lòng cô biết rõ nhất!” 
Lúc này đầu óc Lâm Nhược Sơ trống rỗng, cả người cứng đờ tại chỗ, lảo đảo suýt nữa ngã quy. 
Thì ra, Nỗ Nỗ dễ dàng đi lạc như thế lại không phải là chuyện tình cời 
Lời của ông nội chính là một mệnh lệnh, nếu như cô còn tiếp tục cãi lời thì nhất định sẽ chịu trừng phạt nặng nề, thậm chí là nguy hiểm tới tính mạng của Nỗ Nỗ. Thế nhưng nếu cô chọn chấp nhận thì chẳng khác nào dẫn vặt mình cả đời. 
Lâm Nhược Sơ cắn môi, cơ thể run rẩy, nước mắt không ngừng tuôn ra. 
Số phận đã sắp đặt như thế, cô đành khuất phục. 
Cô rơi nước mắt lã chã, gật đầu, nói với ông cụ Lâm: “Được... Cháu đồng ý." 
Ánh mắt lạnh thấu xương của ông cụ Lâm từ từ bình thản lại, sau đó xoay người rời đi. 
Nỗ Nỗ từ trong đám người chen ra ngoài được xông tới chỗ Lăng Thiên, ôm lấy chân anh: “Ba bai” 
Hai mắt cô bé đẫm lệ nhìn Lăng Thiên, khóc lóc cầu khẩn: “Chú ơi, từ sau khi chú rời khỏi sân bay cháu cho rằng sẽ không gặp lại được chú nữa, hiện tại chú thành ba ba của cháu rồi, đừng bỏ cháu lại được không?” 
Lăng Thiên ngẩn ra. 
Vừa nấy toàn bộ sự chú ý của anh đều dồn về Lâm Nhược Sơ nên không để ý đến Nỗ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-dien-chien-ton/3405486/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.