Ký ức một khi bị đào bới, thì những chuyện rất lâu trước đây giống như mới chỉ xảy ra ngày hôm qua.
Sau khi Trình Lê Phương biến mất, Trương Du đã rất suy sụp trong một khoảng thời gian rất dài. Khoảng thời gian đó y không biết mình đã làm thế nào để vượt qua được mọi chuyện, y sống như người mất hồn, tuổi trẻ tươi đẹp như bị bao phủ bởi lớp cỏ dại mà trở nên khô khan, cằn cỗi. Nếu không phải còn có Lý Thập Di vẫn luôn lặng lẽ ở bên cạnh thì có lẽ y đã biến chất và trở thành loại người mà trước đây y coi thường nhất, chứ không phải là niềm tự hào của cha mẹ như ngày hôm nay.
Y biết ơn Lý Thập Di đã giúp đỡ y trong giai đoạn rối ren ấy, có tình bạn cùng tình anh em đã gắn bó với nhau nhiều năm, có cả sự khinh thường và ghen tị vô cớ của thời thơ ấu, còn có cả một loại cảm giác nào đó mà không thể giải thích được. Chỉ là cái cảm giác này quá mong manh, tính tình y vốn thô kệch cho nên cũng không nghĩ nhiều hoặc là không muốn nghĩ quá sâu xa, có lẽ là y theo bản năng cảm giác được sự nguy hiểm tận sâu bên trong vấn đề nên y ép buộc bản thân phải dừng lại.
Dần dần, y cảm thấy cảm xúc phức tạp ấy dường như đã biến mất.
Y rất vui vẻ, rốt cuộc cũng trút được gánh nặng.
Y cùng Lý Thập Di tốt nghiệp Trung học cơ sở và cùng được nhận vào trường cấp ba trọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-di-oi-yeu-lan-nua-nhe/197925/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.