Bệnh viện trung tâm thành phố.
Bên ngoài cửa phòng chăm sóc đặc biệt, một đám truyền thông bất chấp sự ngăn cản mà liên tục giơ đèn flash lên chụp ảnh, không khó để tưởng tượng sáng mai trang nhất sẽ "đẹp mắt" như thế nào.
Sau một hồi bận tay bận chân mới vất vả đuổi được toàn bộ đám người đi, xung quanh cuối cùng cũng yên tĩnh trở lại, Tư Phương Đình chỉ vào mũi Tư Sâm, chất vấn: "Anh hài lòng chưa? Làm cho ba mình tức giận phải vào bệnh viện, còn mang theo... Thập Di đến đây, đến cùng là anh có rắp tâm gì, anh lợi dụng em ấy để đả kích tôi, phải không hả?" Tư Phương Đình cởi cà vạt của mình ra, đau đớn đến không chịu nổi nhìn về phía Lý Thập Di đang trầm mặc không nói gì.
Tư Sâm liếc mắt coi thường nói: "Cậu đề cao bản thân quá rồi."
"Chính tôi đồng ý, đến nhìn người cũ thì có gì không đúng ư?" Lý Thập Di nhếch miệng, lộ vẻ không đồng tình, nói: "Không cần phải khiêu khích, anh là loại người gì tôi biết quá rõ rồi."
"Không phải, anh -- " Tư Phương Đình vội vàng muốn giải thích, nhưng không ai cho gã cơ hội.
Tư Sâm lo lắng nhìn Lý Thập Di, nói: "Hay là anh bảo người đưa em về trước nhé?"
Hiện tại Dung Lâm vẫn đang ở nhà họ Tư để giải quyết tàn cuộc cho Tư Sâm nên không đến đây được.
Đêm nay mọi chuyện diễn ra còn mệt mỏi hơn so với việc phải ngâm mình cả ngày trong phòng thí nghiệm làm nghiên cứu, cho nên cậu gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-di-oi-yeu-lan-nua-nhe/1347784/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.