*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đâu đó trong ngôi nhà cổ kính, một già một trẻ đang cùng nhau hòa thuận vui vẻ.
Bàn làm việc bằng gỗ đàn hương màu đen được chạm khắc họa tiết lưỡng long tranh châu(1). Ông lão đứng trước bàn, trên bàn tay gầy guộc cầm bút lông Hồ Châu(2),hai thanh chặn giấy bằng gỗ cẩm lai nguyên khối được đặt hai bên đang đè phẳng tờ giấy trên bàn, trong căn phòng vô cùng yên tĩnh ông lão nhắm nghiền mắt suy tư.
(1) Lưỡng long tranh châu là họa tiết hai con Rồng đang đùa (hoặc tranh đoạt) một viên ngọc lửa (hỏa châu)
Ảnh minh họa:
(2) Bút lông Hồ Châu:
Ông cụ đang tập trung thì đột nhiên vung tay lên, nét bút hiện trên giấy như nước chảy mây trôi, nét bút được viết một mạch dài vô cùng điêu luyện, bút lực hiên ngang và mạnh mẽ.
Tâm tĩnh như một con hạc cô đơn.
Kiên trung như một cây cổ tùng.
Ngắm nhìn một lát, ông cụ đặt bút xuống, thở dài nói: "Ôi, thời gian không tha cho bất kì ai, quả nhiên là già thật rồi, lại không viết được cảm giác năm đó..." Trong miệng tuy nói như vậy nhưng trên mặt ông lão vẫn là cười haha, hết sức hiền lành, "Tiểu Dung, con viết gì rồi đưa cho ông nội xem thử nào."
Người được gọi dạ một tiếng rồi từ bàn nhỏ đi tới.
Ông cụ mặc dù đã qua bảy muơi, tóc cũng đã bạc trắng, đó là dấu vết để lại sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-di-oi-yeu-lan-nua-nhe/1347776/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.