"Hay là... Hai mình ra ngoài đi vòng vòng coi!" Bảo vệ Kiên nói. 
"Ừm, hả? Lại đi tuần?" Lý Giao ngạc nhiên hỏi. 
Bảo vệ Kiên nhìn ra cửa sổ, gật gật đầu. "Ừ, đi tuần thêm." 
Lý Giao mới làm ngày đầu, không có ý kiến gì, xách đèn pin đi theo bảo vệ Kiên, tuyệt nhiên cái ba lô không thể thiếu. Bảo vệ Kiên thấy hắn vác ba lô, cười nói. "Ba lô mày có vàng sao? Bỏ lại đi!" 
Lý Giao hung hăng lắc đầu. "Thứ này của em rất quan trọng, có chết cũng phải mang theo!" 
Bảo vệ Kiên ngu một hồi, xem Lý Giao nói mười phần đàng hoàng. 
Cả hai ra ngoài, Lý Giao như cũ chia đôi con đường, bảo vệ Kiên ngăn cản, nói là đi chung được rồi. Lý Giao cũng được rồi, cảm thấy lạ, không phải đặc thù công việc mà là tên Kiên này thật lạ nha. 
Hai người đi nửa vòng công trường đen thùi, gió thổi tùy thời lạnh. Bảo vệ Kiên hướng đến nhà vệ sinh. Ở công trường, nhà vệ sinh vô cùng tối giản, chỉ có một căn phòng chật hẹp, đến nam nữ còn không phân biệt. 
"Đi, mày làm gì đi chậm vậy?" Bảo vệ Kiên thúc giục. 
Lý Giao theo sau mà kỳ khôi, anh ta đi vệ sinh còn gọi hắn theo làm gì. Kết quả bảo vệ Kiên đứng trước cửa nhà vệ sinh, Lý Giao dừng lại, cách xa trên năm mét. Hắn còn cẩn thận quay lưng ra ngoài, dùng đèn pin giả bộ quan sát. 
"Này!" Bảo vệ Kiên ngoắc lại. "Tới đây!" 
Không biết nói sao, Lý Giao thoáng qua ánh mắt muốn giết người, nói. "Ha ha, tôi không phải 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-cam-phap-su/1015731/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.