Năm giờ chiều, ánh nắng như nến treo phía sau một dải mái nhà. Dọc khung chợ, dừng lại tại một sạp báo. Buổi chiều bán báo không cần phải nói, ế như cái mặt của mụ, hai má chảy xệ, mắt híp trông xa, một bộ mặt buồn rầu không còn loại ngôn từ nào có thể diễn đạt. 
Hai bên kệ tạp chí ngã trái ngã phải, hai bên bàn sách báo la liệt. Mụ ngồi trên cái ghế con chính giữa lối đi, nghiễm nhiên trở thành vật ngăn tài lộc. Khách qua đường nhìn vào trong một lần, quay mặt đi liền không muốn thấy nơi này nữa. 
Vậy mà có một nam thanh niên đi đến, dừng lại trước cửa, ánh mắt ngó nghiêng vào trong. Mụ bán báo lười nhác liếc cặp mắt lên đánh giá anh chàng. 
Người này tướng cao không cao, to không to, điển hình trung bình. Gương mặt rất điềm, ngũ quan đoan chính, cặp mắt đen trắng phân minh có thần. Hắn khoác một cái ba lô cũ nát màu đen bên vai trái, áo thun choàng áo sơ mi đen, quần jeans đen, giày đen. Trên áo thun trắng ẩn hiện xâu chuỗi tràng hạt bồ đề màu nâu gỗ bóng loáng. Bàn tay trái của hắn nắm quai ba lô, ngón tay thon, trông rất có văn khí thư nhã, ngón trỏ đeo chiếc nhẫn bạch kim nạm một viên huyết ngọc, cổ tay đeo đồng hồ bạc. 
Mụ chống cằm nhìn bên kia đường, người trẻ tuổi nhìn vào trong, hai người không chào nhau câu nào. Nửa ngày, thanh niên nhìn xuống nói. "Cá hôm nay bán mấy con?" 
Mụ bán báo ngước lên, thật nhạt nói. "Cá tươi hay cá ươn?" 
Thanh niên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-cam-phap-su/1015721/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.