Kết quả, Tiểu Kỳ nhìn căn phòng trống không, trên trán hiện lên ba dấu chấm hỏi màu đen. Cô đang suy nghĩ một vấn đề: Con gái cô rốt cuộc có về không? Tiểu Kỳ có lúc tưởng mình bị ảo giác, chẳng lẽ hôm qua là nằm mơ? Cô vội chạy đi hỏi nhân viên công tác, sau khi xác nhận người đã về rồi, Tiểu Kỳ bắt đầu đi tìm, cho đến khi nhìn thấy bóng dáng Đào Thị trong một căn phòng.
Lúc tìm thấy Đào Thị, Tiểu Kỳ không kìm được phải xác nhận lại thẻ tên trên cửa mấy lần. Chắc chắn là phòng của Hạ Triết, cô cứ cảm thấy có chỗ nào đó không ổn. Tuy nhiên, cửa phòng mở toang, nếu không thì Tiểu Kỳ cũng chẳng phát hiện ra Đào Thị ở đây, nên cô cũng dẹp bỏ nghi ngờ.
Đào Thị thấy Tiểu Kỳ đột nhiên xuất hiện thì vô cùng vui vẻ, đặc biệt là trên tay cô ấy còn xách theo một đống đồ ăn. Cô ngọt ngào gọi tên Tiểu Kỳ, nghe mà tim Tiểu Kỳ mềm nhũn. Cô vội vàng vào trong, lấy bữa sáng mình mua ra, mở từng cái một, thu hút ánh nhìn của Đào Thị. Gấp đôi bữa sáng, gấp đôi niềm vui! Hạnh phúc đơn giản là thế!
Trong lúc ăn, Tiểu Kỳ vô cùng nhiệt tình giới thiệu cho Đào Thị cái nào ngon, mấy ngày nay rảnh rỗi cô đã ăn thử hết một lượt rồi. Mãi đến khi nhìn Đào Thị hớn hở ăn xong, trên bàn còn lại một dãy hộp cơm trống trơn, cảm giác thỏa mãn của Tiểu Kỳ bùng nổ trong nháy mắt. Tiện thể cô cũng ăn không ít, ngược lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thao-thiet-noi-dinh-dam-trong-gioi-giai-tri-nho-an-uong/5036142/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.