Đào Thị ngoan ngoãn ngồi yên, rõ ràng không có bất kỳ hành động nào, nhưng đạo diễn lại không kìm được nín thở. Ông cứ cảm giác Hạ Triết muốn nói gì đó, theo bản năng dỏng tai lên nghe. Thế là, ông nghe thấy anh thấp giọng hỏi một câu: "Có lạnh không?"
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Đạo diễn: "?"
Rõ ràng sắp bị tìm thấy đến nơi rồi? Thế mà còn đang lo lạnh hay không lạnh? Có phải hơi quá đáng rồi không!
Đổi là người khác thì đã sớm lo lắng nghĩ cách, hoặc cầu nguyện mình không bị tìm thấy rồi chứ? Điều khiến đạo diễn bất ngờ hơn là, Đào Thị còn nghiêm túc trả lời : )
Hai người ở rất gần nhau, giọng Đào Thị vừa nhẹ vừa mềm, cô thì thầm: "Không lạnh."
Sau đó, cô chớp chớp đôi mắt tròn xoe, hỏi lại một câu: "Anh có lạnh không?"
Đạo diễn: "???"
Hai người có nhớ mình đang làm gì không đấy? Có nhớ đây là show kinh dị không? Có nhớ mình đang trốn chạy truy đuổi không? Đại đàn ông con trai đầu đội trời chân đạp! Lạnh cái gì mà lạnh! Có gì đáng để lạnh chứ!
Ai ngờ, câu trả lời của Hạ Triết khiến người ta được mở mang tầm mắt. Anh trầm giọng "Ừ" một tiếng, rồi đáp: "Có chút."
Đạo diễn bị ép nghe lén góc tường cảm thấy mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thao-thiet-noi-dinh-dam-trong-gioi-giai-tri-nho-an-uong/5036139/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.