Thế là, có người nhàn hạ thì có người gặp họa. Hai nhóm khách mời còn lại đi đưa đồ bị NPC giả quỷ dọa cho chạy trối c.h.ế.t trên đường!
Vô cùng nhớ thương Đào Đào. Không có đại BOSS Đào Đào ở đây, bước đi của họ thật gian nan!
Trên con đường nhỏ ngập tràn ánh nắng, Hạ Triết đi bên trái Đào Thị, Sầm Nhã Mạn đi bên phải Đào Thị. Hai người giống như tả hữu hộ pháp, một tấc cũng không rời, đi theo đại boss Đào Đào. Họ thảnh thơi thong dong đi đến địa điểm làm nhiệm vụ, liền nhìn thấy một cánh cổng lớn đóng chặt.
Sầm Nhã Mạn xung phong đi gõ cửa. Cô đã chuẩn bị tâm lý là sẽ không có ai mở cửa, nhưng cánh cổng lại "kẽo kẹt" một tiếng mở ra. Thôn dân - mục tiêu của nhiệm vụ - nhìn Sầm Nhã Mạn với ánh mắt vô cùng âm trầm. Khóe miệng hắn vừa định nhếch lên một nụ cười lạnh lẽo thì liếc thấy Đào Thị đang đứng sau lưng Sầm Nhã Mạn.
Đào Thị chớp chớp đôi mắt tròn xoe, thấy hắn nhìn sang liền vô cùng sinh động và vui vẻ vẫy tay chào.
Nụ cười âm hiểm của thôn dân cứng lại trên mặt: "......"
Thấy có người mở cửa, Hạ Triết bước lên vài bước, đưa món đồ trong tay cho người đó. Thôn dân lập tức lật mặt nhanh như lật bánh tráng, thái độ trở nên vô cùng hữu hảo, thân thiết lạ thường, không có bất kỳ ý định gây khó dễ nào. Hắn nhanh chóng nhận lấy món đồ, rồi đứng chặn ngay ở cửa, hoàn toàn không có ý định mời mấy người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thao-thiet-noi-dinh-dam-trong-gioi-giai-tri-nho-an-uong/5036130/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.