Đào Thị đột nhiên bị nhấc bổng lên không trung, khi tiếp đất người vẫn còn ngơ ngác, trọng tâm không vững ngã vào lòng Hạ Triết, rồi lại bị Mạnh Hạ Trình kéo tay đỡ dậy. Vừa nãy anh đã chậm một bước.
Mạnh Hạ Trình tức giận nhìn người dân làng: "Ông không biết nhìn đường à?"
Người dân làng không thèm để ý, chỉ cần các khách mời lại gần cây cổ thụ thêm một bước, ông ta liền quét về hướng đó, rõ ràng là không cho tiếp cận.
Sầm Nhã Mạn khuyên: "Đừng để ý đến ông ta, chúng ta đi chỗ khác xem."
Ánh mắt Hạ Triết dần tối lại, trong lòng ít nhiều đã có tính toán. Mấy người hội hợp với các khách mời khác, cả nhóm bình an rời khỏi miếu cổ, cũng không gặp phải cái bẫy nào của tổ chương trình, khiến mọi người đều rất thả lỏng.
Vân Hạc Minh lấy làm lạ: "Không thể nào, với cái nết của tổ chương trình, sao có thể dễ dàng thả chúng ta ra thế được?"
Đường Du thở dài: "Sao lại không thể, chúng ta cũng đâu phát hiện được gì đâu?"
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Trong lúc các khách mời đang bó tay hết cách, đạo diễn còn chưa kịp cười thì Đào Thị đã giơ vật trong tay ra —— rõ ràng là một tấm thẻ gỗ nhỏ, nhìn vô cùng quen mắt.
Các khách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thao-thiet-noi-dinh-dam-trong-gioi-giai-tri-nho-an-uong/5036117/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.