Ngược lại, Tạ Hiến - người không nhận được câu trả lời - lại đứng ngây ra như phỗng. Sao cứ đến lượt anh hỏi là không nói, người còn đi mất? Phân biệt đối xử à? Chẳng lẽ anh xấu trai? Tạ Hiến tự nhận nhan sắc cũng tạm ổn, giờ thì mặt đầy vẻ hoài nghi nhân sinh. So ra thì Hạ Triết nhìn nhận vấn đề rõ ràng hơn: "Nó không phải không trả lời cậu, là cậu hỏi điều không nên hỏi. Nếu đoán không sai thì chuyến đi miếu cổ này chắc chắn sẽ có chuyện xảy ra. Xảy ra chuyện rồi cậu tự nhiên sẽ biết xui xẻo chỉ cái gì."
Đường Du cũng rất kịp thời an ủi: "Tiểu Hiến à, là một diễn viên trẻ, chú diễn xuất tốt là được, ngoại hình gì đó không quan trọng đâu! Ha ha ha!"
Tạ Hiến: "......"
Cảm ơn, không hề được an ủi chút nào.
Đùa giỡn xong, cả nhóm lại kết bạn đi về hướng miếu cổ. Trên đường đi, Mạnh Hạ Trình đi đến bên cạnh Đào Thị, nhỏ giọng hỏi: "Lát nữa có muốn vào cùng bọn anh không? Hay là đợi ở cửa?"
Mạnh Hạ Trình nghĩ đến việc tổ chương trình bị Đào Thị "xử đẹp", phân tích: "Đứa bé ban nãy cứ có cảm giác là cố ý, quá mức sắp đặt. Anh cơ bản có thể xác định tổ chương trình đang nhắm vào em, chỉ sợ họ chuẩn bị cái gì đó. Rốt cuộc thì đạo diễn không phải người."
Đào Thị lắc đầu: "Nếu thật sự nhắm vào em mà em không vào, các anh mới là người gặp họa đấy. Có làm có chịu, đừng lo cho em, em không sao đâu!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thao-thiet-noi-dinh-dam-trong-gioi-giai-tri-nho-an-uong/5036115/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.