Kể từ lần ăn thử đó, Đào Thị đã thích mê, tiếc là về thành phố A rồi không mua được nữa. Trái lại Hạ Triết vẫn đang quay phim ở địa phương chưa về, biết chuyện liền lập tức gửi cho cô hai cái. Nhìn trạng thái trên điện thoại báo đã nhận hàng, nhân lúc nghỉ ngơi anh nhắn tin cho Đào Thị, hỏi cô bánh mì có ngon không. Dù là gửi đường hàng không, tốc độ có nhanh đến đâu cũng cần thời gian nhất định mới đến nơi, anh lo lắng ảnh hưởng đến hương vị.
Lúc Hạ Triết hỏi thì Đào Thị đã bắt đầu ăn rồi, liền chụp một tấm ảnh gửi qua. Trong ảnh có bánh mì, cũng có cả cô. Tay cầm bánh mì của Đào Thị làm dấu like, hương vị vẫn ngọt ngào như xưa! Thấy Hạ Triết nhắn lại OK, cô liền bỏ điện thoại xuống tiếp tục xem phim. Trước đây cô xem toàn là phim liên quan đến diễn xuất, đa phần thiên về cốt truyện. Gần đây cô phát hiện trên TV có một bộ phim ngôn tình cũ, nam nữ chính hiểu lầm nhau đủ kiểu, khiến tiểu Thao Thiết xem mà ngơ ngơ ngác ngác, không hiểu tại sao không giải thích. Đến lúc ngược luyến tình thâm, nghĩ đến câu nói mọi người hay treo trên miệng "Muốn nếm trải sự đau khổ của tình yêu", Đào Thị vội vàng lắc đầu. Cô không thích chịu khổ, cô thích ăn đồ ngọt...
Cứ như vậy, cô ru rú trong ký túc xá thêm vài ngày. Sự chú ý của dư luận giảm xuống một chút, các bình luận tiêu cực lại bắt đầu ngo ngoe rục rịch, chưa từ bỏ ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thao-thiet-noi-dinh-dam-trong-gioi-giai-tri-nho-an-uong/5036093/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.