【Đào Thị hơi thảm, chân trước vừa thả tim, chân sau blogger marketing đã trồi lên, đâu ra chuyện trùng hợp thế? Tám phần là bị người ta lôi ra làm bia đỡ đạn...】
【Trời ạ, thời đại nào rồi, không lẽ còn có người không biết blogger marketing là nhận tiền đăng bài à? Không lẽ có người không có não thật sao? Tôi cười c.h.ế.t mất, có cần ngu thế không? Tự dưng làm s.ú.n.g miễn phí cho người ta bắn?】
Khu bình luận đã cãi nhau ỏm tỏi. Còn có rất nhiều người mượn cơ hội qua Weibo của Đào Thị gây sự, đủ loại châm chọc mỉa mai, cứ như một đám ch.ó điên, khiến các fan tức điên người. Cũng may mọi người đoàn kết một lòng, không hoảng không loạn, đè hết các bình luận xấu xuống, kiểm soát bình luận (khống bình) thành công!
【Bé cưng nhà tôi đã quay xong phim rồi được không? Trước khi bịa đặt có thể mở mắt ra nhìn tình hình chút không?】
【Ôm chặt con gái, không cần để ý đám người này, chúng ta làm tốt việc của mình là được! Moah moah! Yêu em nha!】
【Cậy thế h.i.ế.p người? Đừng có mơ! Ngồi đợi một màn vả mặt, bảo bối nhà tôi mới không phải loại người như thế!】
Đúng là người ngồi trong nhà, nồi từ trên trời rơi xuống. Đào Thị ăn một lúc rồi ngủ thiếp đi. Đợi cô tỉnh lại lần nữa thì trời đã tối. Thấy điện thoại có mấy cuộc gọi nhỡ của Tiểu Kỳ, cô mới gọi lại.
Tốc độ bắt máy của Tiểu Kỳ có thể nói là tính bằng giây: "A lô? Đào Đào? Em không sao chứ? Em đang ở ký túc xá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thao-thiet-noi-dinh-dam-trong-gioi-giai-tri-nho-an-uong/5036090/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.