Nhớ năm xưa, khi Đào Thị thử vai lần đầu tiên, mọi người đều tưởng không thành công, dẫn đến việc chị Lam khi nhận được điện thoại còn thất thố hỏi đi hỏi lại một lần, thật sự rất mất mặt. Cho nên, giờ nhìn Tiểu Kỳ, chị mạc danh nhớ tới bản thân mình trước kia, cái người rõ ràng đã không còn trẻ nhưng vẫn đơn thuần như thế : )
Kể từ khi Đào Thị rời đi, đạo diễn đã xem qua rất nhiều thí sinh đến thử vai khác, nhưng không biết có phải trúng lời nguyền gì không mà khi xem họ biểu diễn, ông luôn cảm thấy không nhập tâm nổi. Trong đầu ông cứ hiện lên nụ cười rạng rỡ của Đào Thị lúc rời đi, cùng với dáng vẻ cầm d.a.o của cô.
Mãi đến khi buổi thử vai kết thúc, ba người ngồi quây quần lại bàn bạc xem nên chọn ai cho vai diễn này. Có rất nhiều người kỹ năng diễn xuất quá lố, cũng có nhiều người hình tượng không phù hợp. Chọn đi chọn lại, cuối cùng trên giấy của mọi người đều viết tên cùng một người.
Đạo diễn nhớ lại cảnh tượng vừa rồi, cảm thấy khá thú vị: "Tôi làm đạo diễn bao nhiêu năm nay, đây là lần đầu tiên thấy có người dám uy h.i.ế.p đạo diễn ngay tại hiện trường thử vai đấy."
Người bên cạnh cũng nói đùa: "Cái này thì phải xem là an toàn tính mạng quan trọng hay bộ phim quan trọng hơn. Ông là một đạo diễn giỏi, chắc chắn sẽ đưa ra lựa chọn sáng suốt."
Nghe vậy đạo diễn cười ha hả, nhưng cười xong lại cảm thấy hình như có chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thao-thiet-noi-dinh-dam-trong-gioi-giai-tri-nho-an-uong/5036073/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.