Vưu Bính Lan cười dịu dàng nói: "...Đào Thị, cảm ơn cậu, cậu thật tốt."
Vưu Bính Lan hơi có chút cảm thán: "Nói thật, tớ rất ghen tị với cậu, cũng ghen tị với bạn cùng phòng của cậu vì có thể làm bạn với cậu."
Đào Thị nghĩ đến lời bạn cùng phòng nói: "Bọn tớ cũng rất ghen tị với cậu nha!"
Vưu Bính Lan dường như được an ủi: "Phải không? Ghen tị tớ cái gì?"
Đào Thị: "Gia sản hàng tỷ, có thể mua thật nhiều thật nhiều đồ ăn ngon!"
Vưu Bính Lan bật cười: "Xem ra cậu thực sự rất thích ăn uống."
Đào Thị nghiêm túc gật đầu, ăn uống sẽ khiến con người trở nên vui vẻ! Trên mặt tràn ngập nụ cười!
Vưu Bính Lan đột nhiên nói giọng thấm thía: "Nếu tớ có cách khiến cậu trở nên giàu có, có thể ăn rất nhiều đồ ngon, cậu có muốn làm không?"
Đào Thị: "Hả? Tớ không mua vé số đâu, cờ b.ạ.c là bác thằng bần đấy!"
Vưu Bính Lan hơi bất lực: "Không phải vé số..."
Đào Thị: "Vậy càng không được rồi, không làm mà hưởng là không thực tế đâu!"
Vưu Bính Lan: "Cũng không phải không làm mà hưởng, con người không trả giá thì sao có thể trở nên giàu có chứ?"
Nếu đều không phải, Đào Thị nghe mà thấy hơi hoang mang, cái đầu nhỏ không load kịp.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thao-thiet-noi-dinh-dam-trong-gioi-giai-tri-nho-an-uong/5036060/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.